Ngày Nay số 284

qua. Trong đó, chỉ hơn 30 hang động được đưa vào khai thác du lịch. Hầu hết các hang động đẹp nhất đều nằm trong vùng lõi rừng quốc gia cần bảo tồn nghiêm ngặt, nên việc du khách tự khám phá hay tự do tham quan là không được phép. Chỉ một số ít đơn vị có năng lực và uy tín được phép khai thác du lịch khám phá thiên nhiên hang động, và Oxalis Adventure là đơn vị tiên phong trong việc tổ chức các tour du lịch trải nghiệm khám phá thiên nhiên theo từng nhóm nhỏ đi sâu vào trong các hang động, núi rừng Quảng Bình. Được thành lập vào ngày 8/6/2011, trong một thập kỷ qua Oxalis đã đưa hàng chục nghìn lượt khách tham quan hệ thống hang động của Quảng Bình, trong đó nổi bật nhất là Sơn Đoòng – hang động tự nhiên lớn nhất thế giới. Tuy nhiên, con số ấy không thấm gì so với nhu cầu của người Việt Nam. Và có nhiều người cho rằng du khách nội địa cần được ưu tiên hơn bởi đó là thiên nhiên của đất nước mình. Điều đó chỉ đúng một nửa. Mỗi chuyến tham quan hang động dài ngày bản chất là những chuyến du lịch mạo hiểm, với những yêu cầu khắt khe về nền tảng thể lực, kỹ năng sinh tồn, và tuân thủ kỷ luật. Mặc khác, ý thức tôn trọng thiên nhiên là tuyệt đối, trong khi nhiều du khách mang tâmlý“mìnhbỏ tiền thì mình có quyền”. Ở điểm này, buộc phải thừa nhận rằng đa số du khách nước ngoài có ý thức tốt hơn, sau đó mới nói đến yếu tố tài chính. Dẫu vậy, những thế hệ du kháchmới củaViệt Namngày càng cho thấy sự thay đổi lớn, khỏe mạnh hơn, say mê khám phá hơn, và có nhận thức ngày một cao hơn. Mong muốn của các đơn vị lữ hành Quảng Bình là sẽ đón tiếp nhiều du khách nội địa hơn, tới Sơn Đoòng, Hang Ba, Tú Làn, Phong Nha – Kẻ Bàng…Bởi vì không gì tự hào hơn cho những người làm du lịch, là chứng kiến sự ngỡ ngàng và say mê trong mắt những đồng bào khi chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Tổ quốc mình. n vòm hang. Đâu đó trong rừng, tiếng nai hoẵng gọi nhau lúc xa lúc gần, vừa bình yên, vừa lạ lẫm. Hang Đại Cáo khép lại một ngày thưởng ngoạn thiên nhiên hoàn hảo. Nhưng để thực sự tận hưởng sự kỳ vĩ của hang động trong chuyến đi, phải nói tới hang Mê Cung với những khối thạch nhũ đẹp mê hoặc, các sinh vật hóa thạch hiển lộ khắp vách hang. Xuyên qua hang Ba (hang có ba cửa hang) bằng thuyền hơi lướt trên dòng nước trong vắt, chúng tôi ngỡ ngàng khi ở bên kia cửa hang là hồ Vịnh Tròn. Những tầng đá tai mèo đan dày như tấm lưới thiên tạo đã chặn tất cả các hòn đá sắc, chỉ có những hòn sỏi nhỏ, tròn nhẵn là lọt được vào hồ. Trên mặt nước phẳng như gương, nền trời xanh soi bóng những tán cây, tiếng một con chim bắt cô trói cột vang vọng, và bất chợt đồng loạt đàn chim cất tiếng hót lảnh lót vang rừng. Kế bên hồ Vịnh Tròn là hang Sáng. Từ đáy tới trần hang cao tới cả trăm mét, vậy mà nhìn kỹ có thể thấy những cành củi mục mắc lại trên vòm hang. Có nghĩa, vào lúc lũ lên to, nước dâng lên tới tận chỗ ấy. Không thể tưởng tưởng nổi sức nước lúc đó hung dữ tới mức nào. Chính vì thế, để đảm bảo an toàn, tour thám hiểm hệ thống hang Ba của Oxalis chỉ hoạt động từ tháng 1 tới tháng 8 hàng năm. Nhưng cũng chính thiên nhiên kỳ diệu đã tạo ra những bãi cắm trại ở hang Đại Cáo, hang Vịnh Tròn, hang Sáng, bằng phẳng, thông thoáng, sạch sẽ. Tất nhiên, đổi lại con người cần phải biết trân trọng. Khôngmột chút rác vô cơ nào được vứt ra tự nhiên. Rác thải, dùchỉ làmộtđầumẩuthuốc lá, một cái giấy gói kẹo, đều được nhặt lại, cho vào túi và ra khỏi rừng. Buổi sáng ngồi uống cà phê bên bờ suối, tôi đã thấy cảnhmột porter vừa đi tập thể dục vừa nhặt nhữngmảnh rác hiếmhoi dạt vàobờ suối. Thiên nhiên của người Việt Có tới hơn 350 hang động đã được phát hiện ở Quảng Bình trong 25 năm Bữa tối được nấu nướng rất khéo, càng ngon miệng hơn sau một ngày dài di chuyển và bơi trong nước lạnh. Ngay cả với thành viên ăn chay trong đoàn, thì trứng và rau xanh cũng đáp ứng được nhu cầu năng lượng. Sau buổi tối bắc ghế ngắm sao bên bờ suối, chúng tôi ngủ trong lều dưới tôi cắn răng bơi trong làn nước lạnh buốt. Chừng dăm phút, cơ thể thích ứng với cái lạnh và bóng tối, cũng là lúc chúng tôi đã ở trong hang luồn sâu hun hút. Nước bên dưới sâu, vòm hang trên đầu cao không nhìn rõ, chỉ loang loáng những ánh đèn đầu. Những người đầu tiên bơi vào đây quả là dũng cảm – tôi nghĩ, trong đầu hiện lên hình ảnh của Deb Limbert cùng nụ cười nhẹ nhõm thường trực của bà. Bơi, rồi leo lên bãi đá, rồi lại bơi. Cuối cùng, trước khi mặt trời biến mất, đoàn chúng tôi tới bãi cắm trại. Những porter lo hậu cần đã cắt rừng tới nơi từ vài giờ trước, căng lều, nấu ăn, dọn bãi ngắm sao. Trong hang Hang Đại Cáo đột nhiên hiện ra giữa rừng, khuất dưới một triền núi, sâu hút và tối đen. Đây là một hang sông, bơi qua phía bên kia là nơi hạ trại. Chúng tôi được yêu cầu đội mũ bảo hiểm, cho đồ đạc vào túi chống nước, mặc áo phao, để nguyên quần áo dài và giày leo núi để tránh cọ sát với đá nhọn ở thành hang và dưới nước. Cảm giác nhảy xuống dòng nước tối thẫm và lạnh buốt khá sốc, nước lạnh khiến người cứng lại, choáng váng. Một vài người không kìm được, kêu lên thất thanh. “Mọi người imlặngvàbơi đi”– giọngVũ đanh lại. Tiếng kêu ca náo động bặt hẳn, chỉ còn xuýt xoa nho nhỏ, chúng Bơi thuyền tronghang làmột trải nghiệmhiếmcó. Thiênnhiên lộng lẫy trướcmắt conngười. Các hướngdẫnviên theo sát vàhướngdẫn an toàn chodukhách. Khi đã rời chuyếnđi, thậmchí trongmột buổi càphêvới người giámsát an toàn có têncôngviệc là Jerry, tôi nhận thấy anhxếpcácđót thuốc láđãhút lênmặt bàn, sauđóchovào... túi quần. Thói quenkhôngvứt rácđã thành lối sống, chứkhôngchỉ làquyđịnh trongquá trìnhvàohang. NGAYNAY.VN 3 TIÊUĐIỂM Số284 - ThứNăm, ngày30/6/2022

RkJQdWJsaXNoZXIy MTA3Mzg1MA==