Ngày Nay số đặc biệt Tết Quý Mão

chúng tôi cùng xé yếm lột mai giã cáy. Nước cáy đập tỏi chấm rau lang rau muống, nước cáy pha nấu canh rau đay mùng tơi, và đặc biệt là nước cáy nấu canh rau ngót. Ngọt thanh và dư vị dai dẳng cho tới cuối đời. * * * Con sông chảy ngang trước làng nhà ngoại dẫn nước từ sông Hồng về cánh đồng thôn Nội. Nước lên, nước xuống mỗi độ tưới tiêu. Phù sa giàu có từ sông Hồng phủ lên hai bờ đất thịt là nơi cư ngụ của cơ man nào là cáy. Những con cáy càng hồng tinh ranh và nhanh như cắt mỗi bờ bò bắt đầu mon men trổ vài lá đầu cành, mùa hè cũng chớm sang là mẹ đội thúng đi chợ Cà mua về năm mười xâu cáy với bơ muối hạt để Tôi mang quê hương và kỷ niệm nặng như cái mai cáy trên lưng, và mỗi lần phải thay đổi lại là một lần muốn thụt vào dưới mái hiên phủ tím ánh chiều tà của chứa chan xưa cũ. Năm 2022 ở Adelaide thời tiết thật kỳ lạ. Trời lạnh mãi đến tận cuối mùa hè. Thế rồi như dồn cả mùa vào một ngày, gần hết năm, cái nóng bỗng đột ngột tăng lên so với ngày thường hơn 20 độ. Đúng ngày nóng lên 41 độ thì bà xã khoe với tôi: “Hôm nay emmua được mớ rau ngót”. Trời nực, có mớ rau ngót nấu bát canh giải nhiệt thì không còn gì bằng. Chiều “Nặng trĩu tâm tư khi làm thân viễn xứ Một lần đi là khó thể quay về” cạn mà ngoài vườn, trước sân hơi nóng vẫn bủa vây hầm hập, tôi múc một thìa canh, vị rau ngót hăng hăng, ngòn ngọt, dịu mát rồi chép miệng: “Chả biết ai nghĩ ra món canh rau ngót nấu với thịt nạc, ở quê mình, chỉ cần hai thìa nước cáy. Ngon và dậy gấp bao lần”. * * * Vườn trước, chỗ bờ bò gạch ngăn sân thóc, mẹ xin được cô Uy mấy bó cành già rau ngót về giâm. Cái giống rau cũng dễ như người quê tôi, cắm đâu cũng lên, giâm đâu cũng đơm cành trổ lá. Mẹ bảo: “Mùa hè có bát canh rau ngót thì thích lắm”. Mơ ước của người nghèo chỉ vậy, có thứ gì ăn cho trơn cơm. Ăn no, còn làm. Khi những cành ngót giâm bên Khi chiều Tản văn của LẠI TRỌNGTÌNH (từ Adelaide, Australia) ngả tím N G A Y N A Y . V N 52 VĂNNGHỆ

RkJQdWJsaXNoZXIy MTA3Mzg1MA==