Tôi đã giả gái suốt 4 năm qua để làm mẹ của con mình

Hàng ngày, mỗi khi ở bên con, tôi đều cạo râu, thậm chí tô chút son môi để trông giống phụ nữ nhất có thể.
Tôi đã giả gái suốt 4 năm qua để làm mẹ của con mình

Tôi và vợ chỉ sống được với nhau khoảng thời gian ngắn, vợ tôi qua đời vì một tai nạn giao thông khi con gái vừa tròn 3 tháng tuổi. Đó là một cú sốc tinh thần lớn với tôi, khi đó tôi còn có suy nghĩ muốn chết cùng cô ấy, nỗi đau mất vợ cứa sâu trái tim,nhưng tôi lại nghĩ đến đứa con gái nhỏ, tôi đành tự hứa với lòng sẽ chăm sóc cho con gái thật tốt.

Khi vợ tôi mới mất, có quá nhiều khó khăn đối với một người bố trẻ như tôi, chưa có một chút kinh nghiệm chăm con nào cả. Tôi đành nhờ mẹ tôi lên chăm cháu giúp tôi.

Đến khi con được 9 tháng tuổi, con có thể gửi được mầm non thì mẹ tôi phải về quê. Hàng ngày tôi gửi con cho một nhà trẻ gần công ty, chiều lại bế con về. Mẹ khuyên tôi thuê cô trông trẻ tại nhà, nhưng tôi từ chối.

Vợ tôi vừa mất, tôi không muốn có bước chân của bất kỳ một người phụ nữ nào bước vào căn nhà của vợ chồng tôi. Huống chi, tôi nghĩ mình có thể chăm sóc con được. Bên cạnh đó, mỗi tuần tôi cũng cố ghi lại rất nhiều khoảnh khắc của con vào một cuốn album nhật ký mà tôi viết cho vợ.

Thời gian cứ thấm thoắt trôi, đến khi con tôi biết đi và học nói, tôi bỗng giật mình nhận ra, con toàn bắt chước tôi từng dáng đi đến hành động nam tính, mạnh mẽ. Con thường nhảy xổ vào chỗ tôi làm việc để bấm chuột, đập phá bàn phím hoặc xé tung những con thú nhồi bông nhỏ. Con thường thể hiện bất mãn bằng cách hét to, hét đến mức khàn cổ.

Con cũng không thích mặc váy, thường giằng xé nơ và hoa đính trên thân váy (những đồ này đều là vợ và mẹ tôi sắm từ lâu. Hơn 1 năm sau ngày vợ mất, tôi chưa từng phải mua quần áo cho con). Nhưng câu đầu tiên con nói không phải là bà hay ba, mà là mẹ, điều này khiến tôi rất xúc động và ngạc nhiên.

Tôi đã giả gái suốt 4 năm qua để làm mẹ của con mình ảnh 1

Tôi đã thay đổi từ một người cha thành một người mẹ. (Ảnh minh họa).

Tôi đã suy nghĩ và trăn trở rất nhiều, cuối cùng đưa ra một quyết định. Tôi tìm kiếm và học hỏi rất nhiều điều từ trên mạng. Tôi mua sách kỹ năng dạy con và đọc gần như thuộc lòng. Cuối cùng, tôi lục lại tủ đồ của vợ để tìm váy bầu và đặt mua một bộ tóc giả trên mạng. Tất cả điều đó là để tôi có thể thay đổi từ một người cha thành một người mẹ.

Hàng ngày, mỗi khi ở bên con, tôi đều cạo râu, thậm chí tô chút son môi để trông giống phụ nữ nhất có thể. Mới đầu nhìn thấy tôi, con gái khóc thét lên vì tưởng người lạ. Tôi phải vừa ôm vừa nói “Mẹ đây, mẹ đây, con ngoan nào, mẹ đây mà” để dỗ dành con. Một tuần sau, con mới chịu chấp nhận “người mẹ” này đột nhiên xuất hiện buổi tối và biến mất vào buổi sáng khi ra khỏi nhà.

Do buổi sáng tôi phải đi làm, vì thế, trước khi ra cửa, tôi lại phải lén đi thay đồ nam. Bế con gửi nhà trẻ, buổi chiều trở về, tôi lại lén con đi thay đồ nữ. Sau đó nấu cơm, tắm cho con, cho con ăn, chơi với con rồi ru con ngủ. Tôi cố gắng nói nhẹ nhàng, cử chỉ thật dịu dàng để con học theo.

Trong khi ban ngày, tôi phải thể hiện thật mạnh mẽ để con phân biệt được sự khác nhau của bố và mẹ. Tôi kiên nhẫn mặc váy hoa để con không còn ghét những bộ váy nữa. Tôi mua rất nhiều búp bê, thỏ bông, chó bông về và thường dạy con ôm chúng, chơi với chúng.

Tôi vứt hết mọi sở thích sưu tầm các loại bóng chày, bóng ném, máy chơi game… trước kia, thay vào đó là trang hoàng nhà như vương quốc của một công chúa. Tôi thay thế chiếc tủ đựng toàn rượu bằng búp bê đáng yêu. Tôi bỏ sở thích xem bóng đá rồi dành thời gian kiên nhẫn ngồi xem hoạt hình với con. Tôi muốn cưng chiều con, muốn con không cảm thấy thiếu vắng mẹ hay bố.

Những ngày con bị ốm, tôi thất thểu trông con trong viện. Tôi rơi nước mắt khi con khóc gọi mẹ mà chỉ được gặp bố. Bà ngoại dỗ con cũng không nghe. Vì thế, tôi phải mang theo váy và tóc giả vào viện, chờ đến đêm khi những người khác ngủ thì mặc vào để dỗ con. Trong cơn sốt, con luôn ôm chặt tôi.

Ngày qua ngày, con gái hơn 3 tuổi, đã bắt đầu hỏi tôi nhiều thứ. Và có rất nhiều câu hỏi ngây ngô của con sau khi tôi đọc truyện cho con nghe, nhưng tôi không biết phải trả lời con thế nào. Tôi sợ khi tôi trả lời sẽ có những vấn đề chạm phải nỗi đau mà tôi và con tôi đang phải chịu. Từ đấy, tôi không đọc truyện cho con nữa, thay vào đó là kể những câu chuyện về bố và mẹ cho con nghe.

Con gái tôi thường hỏi: “Sao mẹ không có nhà vào buổi sáng” hay “Bố đi đâu vào buổi tối thế ạ, bố không ngủ hả mẹ?”. Tôi nói dối con rằng ban ngày mẹ phải đi làm, còn buổi tối thì bố đi trực. Vì thế mà bố mẹ không thể cùng lúc ở bên con được. Tôi hỏi con có buồn không? Con ngân ngấn nước mắt chực rơi nhưng vẫn lắc đầu nói không buồn.

Nhiều lần tôi rơi vào tình thế dở khóc dở cười. Có sang vì ngủ dậy muộn, chưa kịp trang hoàng lại thì con gái đã dậy trước, chỉ vào mớ tóc giả bên cạnh. Con nói “Mẹ rơi mất tóc rồi kìa!”. Sau đó còn rất lịch sự đưa lại cho tôi, tôi chỉ biết im lặng mà đội tóc giả vào. Có lần nó nhìn chân tôi rồi hỏi: “Mẹ ơi, sao mẹ các bạn không có lông chân mà chân mẹ lại có”. Tôi không biết trả lời sao, đành mua tất về mặc dù ngày hè nóng nực.

Giờ, con gái tôi đã hơn 4 tuổi, nghe được bạn khác nói mình không có mẹ. Con đánh nhau với bạn rồi tức tối nhờ cô giáo gọi điện bảo mẹ đến đón con. Nhận được điện thoại của cô giáo, tôi vội vã đến lớp. Con không nghe tôi, khóc váng lên nằng nặc đòi mẹ đến. Tôi dỗ dành mãi, cuối cùng phải nói dối con rằng mẹ đang chờ ở nhà, mai mẹ sẽ đưa con đến trường. Con mới chịu về.

Sáng hôm sau, tôi ngồi trước bàn trang điểm giả gái làm mẹ hơn tiếng đồng hồ, cố gắng làm mình giống nữ nhất có thể. Sau đó mặc một chiếc váy hoa mới mua, đội tóc giả. Ngắm đi ngắm lại trước gương và thầm hy vọng không có bất kỳ người quen nào nhìn thấy.

Vì trang điểm giả gái nên tôi đeo khẩu trang và mắt kính, dẫn con thẳng một đường vào lớp. Tôi biết xung quanh có rất nhiều phụ huynh và giáo viên nhìn theo, nhưng tôi bất chấp tất cả vì con. Tôi gật đầu chào cô giáo của con, rất bất lịch sự vì không dám tháo khẩu trang và kính ra. Trong khi con rất vui, gọi oang oang các bạn trong lớp ra nhìn mặt mẹ nó.

Tôi còn nghe thấy tụi nhóc chế nhạo điều gì đó thì con tôi lập tức bênh vực “Mẹ tớ đẹp lắm!”. Sau đó chúng bắt đầu cãi cọ và cô giáo phải ra can. Tôi vội vã rút lui khỏi hiện trường, chạy về nhà thay đồ rồi mới đi làm.

Từ ngày đó, tôi biết con gái đã lớn và nhận thức được rất nhiều điều. Tôi không biết mình có thể nói dối con đến bao giờ. Tôi lo một ngày nào đó con biết sự thật tôi chỉ trang điểm giả gái liệu con có cho rằng tôi là kẻ nói dối...Tôi chưa biết mình hải làm thế nào để con gái có thể hiểu cho tôi...

P.V

Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Trịnh Thị Thủy trao Bằng khen của Bộ trưởng cho các cá nhân có thành tích xuất sắc. Ảnh: Hoàng Hiếu/TTXVN.
Tôn vinh những người trao truyền văn hóa dân tộc ở cộng đồng
(Ngày Nay) - Hội nghị tuyên dương già làng, trưởng bản, nghệ nhân, người có uy tín có nhiều đóng góp trong bảo tồn, gìn giữ, phát huy giá trị văn hóa truyền thống các dân tộc đã diễn ra chiều 18/4 tại Làng Văn hóa – Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội).
Khai mạc Lễ hội du lịch Cửa Lò năm 2024
Khai mạc Lễ hội du lịch Cửa Lò năm 2024
(Ngày Nay) - Tối 18/4, tại Quảng trường Bình Minh, Thị xã Cửa Lò, UBND tỉnh Nghệ An tổ chức khai mạc Lễ hội du lịch Cửa Lò năm 2024 chủ đề “Cửa Lò - Khát vọng tỏa sáng”.
AI làm gián đoạn kế hoạch ra mắt iPhone 16
AI làm gián đoạn kế hoạch ra mắt iPhone 16
(Ngày Nay) - Apple đã nỗ lực tách biệt dòng iPhone thường và iPhone Pro để biện minh cho việc tăng giá của dòng Pro mà không làm giảm tiềm năng của dòng cơ bản. Tuy nhiên, sự khác biệt giữa hai loại này có thể thay đổi vào cuối năm nay nhờ công nghệ trí tuệ nhân tạo (AI).
Dịch tả nguy hiểm nhất trong hơn 10 năm qua hoành hành miền Nam châu Phi
Dịch tả nguy hiểm nhất trong hơn 10 năm qua hoành hành miền Nam châu Phi
Dịch tả tại khu vực miền Nam châu Phi đang trở nên đáng báo động với các nước Zambia, Zimbabwe và Malawi trở thành tâm điểm của đợt bùng phát nguy hiểm nhất ở châu lục trong ít nhất một thập kỷ này, nhất là trong bối cảnh kho dự trữ vaccine phòng tả toàn cầu đã cạn kiệt.
Đại tá Nguyễn Hữu Tài và Đại tá, PGS, TS Nguyễn Mạnh Hà tham gia buổi giao lưu, tọa đàm.
70 năm - Vang mãi bản hùng ca Điện Biên
(Ngày Nay) - Nhân dịp kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024), ngày 16/4, tại Hà Nội, Thư viện Quân đội (Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam) tổ chức giao lưu, tọa đàm với chủ đề “70 năm - Vang mãi bản hùng ca Điện Biên”.