Mỗi ngày đến viện là một ngày... căng thẳng

(Ngày Nay) - Bạo hành y tế (BHYT) đang có xu hướng tăng lên, thậm chí xảy ra như cơm bữa trong thời gian gần đây. Trò chuyện với phóng viên Ngày Nay, hầu hết các bác sĩ, điều dưỡng khi được hỏi đều bày tỏ nỗi bất an khi mỗi ngày đến viện là một ngày căng thẳng tìm cách “phòng thủ” vì có thể bị nhận… quả đấm từ phía người nhà bệnh nhân bất cứ lúc nào.
Càng ngày các vụ bạo hành y tế càng tăng
Càng ngày các vụ bạo hành y tế càng tăng

1.    BS Phạm Thị Mai Thanh – cựu bác sĩ 115 tại Hà Nội: Đừng để bác sĩ vì quá áp lực, quá buồn mà trở nên “lạnh” với nghề

Gần đây bạo hành y tế liên tục gia tăng, có những vụ BHYT với những lý do hết sức… phi lý. Từ thành phố đến nông thôn đều xảy ra bạo hành y tế, nhưng rất ít được sự can thiệp của pháp luật hoặc can thiệp chưa có sức răn đe. Những người làm nghề y chúng tôi luôn có một cảm giác bị tổn thương và bất an trong môi trường làm việc. Để có được tấm bằng hành nghề bác sĩ, chúng tôi đã phải vất vả không chỉ 6 năm học mà sau đó phải thêm vài năm sau đại học như bác sĩ nội trú, học thạc sĩ, bác sĩ chuyên khoa… mới có trình độ tương đối vững vàng để khám chữa bệnh.

Mỗi ngày đến viện là một ngày... căng thẳng ảnh 1"Đừng để những người trong nghề y chúng tôi phải rơi nước mắt..."

Môi trường làm việc của bác sĩ ngoài những áp lực về chuyên môn ngành y, đồng lương ít ỏi, triền miên trực ngày đêm, lễ Tết, chúng tôi không có nhiều điều kiện lo chu toàn cho gia đình, con cái. Giờ lại “gánh” thêm nỗi sợ hãi về bạo hành y tế có thể xảy ra bất kể lúc nào, bất kể chỗ nào, liệu chúng tôi có thể toàn tâm toàn ý lo cho công việc được không, hay lúc nào cũng nơm nớp lo cách đối phó, “phòng thủ”.  

Bạo hành y tế xảy ra, thiệt thòi nhất vẫn là người bệnh. Chúng tôi mong nhà nước có hành lang pháp lý tin cậy để bảo vệ nhân viên y tế, để chúng tôi yên tâm tập trung vào chuyên môn, không phải lúc nào cũng canh cánh lo đối phó với những tình huống xấu từ người nhà bệnh nhân.

Đừng để bác sĩ vì quá áp lực, quá buồn mà trở nên “lạnh” với nghề. Hãy để chúng tôi cùng chung cảm xúc vui buồn với bệnh nhân và người nhà bệnh nhân. Vui vì bệnh nhân đã thoát khỏi thần chết, buồn vì đã cố gắng hết sức nhưng bệnh nhân không qua khỏi… Đừng để những người trong nghề y chúng tôi phải rơi nước mắt bởi bạo hành y tế.

2.     BS Vũ Yến – BV Đa khoa Xanh pôn: Khi đầu quân cho ngành y, chúng tôi đã chấp nhận hy sinh, nhưng không chấp nhận bạo hành

Bạo hành y tế chưa bao giờ “nóng” như bây giờ, mọi nỗi bực dọc của bệnh nhân, người nhà bệnh nhân đều đổ vào cán bộ y tế. Xã hội yêu cầu đòi hỏi ở ngành y quá nhiều mà không biết ngành y thế nào. Khi sử dụng dịch vụ y tế, mọi người luôn muốn nhanh nhất, tốt nhất, bác sĩ giỏi nhất, được chăm sóc tốt nhất… nhưng lại muốn trả phí thấp nhất, miễn phí thì càng tốt! Bạn có biết ngành y tế giờ hầu hết đã tự chủ 100% không, tức là tự làm tự ăn, nhà nước không hề rót kinh phí. Nếu đáp ứng những yêu cầu của bệnh nhân thì bệnh viện sẽ phải làm từ thiện, mà lương ngành y là 1 trong những ngành có mức lương thấp nhất trong các ngành.

Đã có bao nhiêu người lên án ngành y thử đồng hành cùng chúng tôi một đêm trực cấp cứu hoặc một buổi khám bệnh? Chỉ một đêm thôi, các bác sĩ và nhân viên y tế hầu như không có phút nghỉ ngơi, cùng lúc có một bệnh nhân máu chảy bê bết do vết thương rách phần mềm, một bệnh nhân khác không máu chảy nhưng vỡ tạng đặc… Các bác sĩ và nhân viên y tế sẽ chỉ sơ cứu tránh chảy máu tiếp cho ca số 1 sau đó sẽ tập trung cấp cứu cho ca thứ 2 vì mức độ nguy hiểm cao hơn, nhưng người nhà bệnh nhân số 1 sẽ “mặc định” quy kết rằng: “do mình chưa đưa phong bì nên “chúng nó” chưa cứu”. Bạo hành xảy ra! Dù có giải thích thế nào thì người nhà số 1 cũng sẽ cho là ngụy biện, cả xã hội lại nhảy vào “soi xét” nhân viên y tế như những tội đồ. Chuyện của bác sĩ Chiến ở BVĐK Xanh Pôn vừa xảy ra, rất may là có clip làm bằng chứng và được xã hội cũng như các ban ngành lên tiếng, nhưng quan trọng hơn, sẽ xét xử như thế nào nếu không bổ sung luật để bảo vệ ngành y? Sau xét xử liệu có ai đảm bảo bác sỹ Chiến hay một ai đó ở BV không bị trả thù?

Khi chọn trường y và đầu quân cho ngành y, chúng tôi đã chấp nhận hy sinh nhưng không thể chấp nhận bạo hành. Dù bác sĩ có bị chèn ép sao nữa thì họ vẫn phục vụ người đánh họ. Chúng tôi rất mong muốn có môi trường làm việc trong sạch, bình yên và có sự bảo vệ của pháp luật. Hãy đồng hành cùng chúng tôi, tạo môi trường trong lành để chúng tôi có thể toàn tâm toàn ý vì người bệnh.

3.     Điều dưỡng Lê Thanh - BV Bạch Mai: “Không hiểu đâu bệnh nhân cứ cho rằng nếu có phong bì sẽ được ưu tiên xyz gì đó”

Mỗi khi nghe có vụ bạo hành xảy ra với đồng nghiệp hoặc chính mình gặp rắc rối, tôi có cảm giác như bao sức lực mà mình gồng lên cố gắng bỗng sụp đổ. Người rã rời, chán nản không thiết làm gì. Chỉ muốn hết giờ, trút bỏ áo blouse trắng về nhà. Nếu bạn làm việc suốt 8 tiếng liên tục (kể cả ca đêm), người lúc nào cũng căng như dây đàn thì nét mặt bạn có thể tươi cười được suốt không? Chưa kể một bệnh nhân có dăm người nhà đi theo, vừa giải thích cho người này thì người kia lại vào hỏi. Vừa thông báo nội quy cho người nhà này thì người nhà kia lại làm trái nội quy.

Không hiểu đâu bệnh nhân cứ cho rằng nếu có phong bì sẽ được ưu tiên xyz gì đó. Không thể phủ nhận rằng có những “con sâu làm rầu nồi canh” nhưng con số đó không phải tất cả và ngay chính trong ngành chúng tôi cũng không đồng tình.

Quãng năm 2004 - 2005, tôi nhớ có một ca bệnh nặng trong viện. Người nhà muốn xin về để chết, bác sĩ thì muốn “tát” đến giọt nước cuối cùng. Rút cục “tát hết cả nước” bệnh nhân vẫn qua đời. Người nhà kéo vào một đoàn hò hét, đập phá khoa, kêu gào ầm ĩ: “Chúng mày” tắm thuốc cho bệnh nhân à mà một ngày hết từng ấy thuốc?”. Họ không hề hay biết bệnh nhân tụt huyết áp, ngừng tuần hoàn liên tục phải dùng thuốc vận mạch liều cao. Vụ việc ấy bệnh viện phải chốt cửa khoa, gọi 113 đến giải quyết. Bệnh nhân cứ thế ngang nhiên đi về không trả viện phí, còn nhân viên y tế hết ca phải luồn cửa sau lén lút về nhà. Lúc ấy chán nản cực kỳ. May hồi đó còn bao cấp chứ tự hạch toán như bây giờ thì nhân viên y tế chúng tôi bị trừ sạch lương bù vào khoản bệnh nhân không thanh toán viện phí. Vất vả là thế, nhưng nhiều lúc tôi tình cờ nghe được người nhà bệnh nhân nói chuyện với nhau, “thằng bác sĩ nọ, con y tá kia…”, đành phải giả câm giả điếc không nghe thấy, buồn lắm.

Hồi dịch SARS bùng phát, có bệnh nhân nghi ngờ bị SARS, mấy chị em chúng tôi không dám về nhà vì sợ mang bệnh cho người thân. May có nhà đứa em bỏ không, mấy chị em nửa đêm mò đến, “rú rú” 2 ngày không dám thò mặt ra đường, cơm ăn được “viện trợ” như cơm tù. Sau có kết quả xét nghiệm không mắc SARS, chúng tôi mới yên tâm về nhà. Nếu nhân viên y tế chẳng may lây bệnh chết chỉ có người nhà chịu thiệt, đâu ai vinh danh “Hy sinh trong khi làm nhiệm vụ”?

Giờ hỏi nhân viên y tế chúng tôi muốn gì ư? – Chúng tôi chỉ muốn có môi trường làm việc tốt, yên tâm làm nhiệm vụ. Không cần phong bì, không có thái độ xoi mói, “thù địch” từ bệnh nhân và người nhà bệnh nhân. Hãy để nhân viên y tế được yên tâm làm việc.

4.     Bác sĩ Ngô Đức Hùng – Bệnh viện Bạch Mai: Để yên cho bác sĩ “hiền”!

Bạo hành y tế là câu chuyện giữa xung đột giữa nhu cầu của bệnh nhân và khả năng đáp ứng trong dịch vụ y tế.

Chúng ta đang sống trong một xã hội pháp quyền, tôi hy vọng mọi người sống theo luật pháp và người bác sĩ cần phải được bảo vệ. Sự bảo vệ đó không chỉ bảo vệ riêng bác sĩ mà còn bảo vệ chính bệnh nhân đang điều trị, vì khi người bác sĩ bị bạo hành, tinh thần họ bị áp lực lớn nhưng họ vẫn phải tham gia điều trị cho các bệnh nhân khác. Một điều nữa tôi muốn nhắc tới, cần nâng cao hiểu biết cơ bản của người dân, đó là điều hết sức quan trọng. Chúng ta không thể thấy khó thì không làm, xã hội thay đổi phải dần dần chứ không thể thay đổi đột ngột được ngay. Chúng ta chờ đợi, cố gắng, tham gia vào việc nâng cao hiểu biết cơ bản của người dân để xã hội tốt đẹp lên.

Bạo hành có 2 loại: bạo hành bạo lực ít lo ngại hơn, bạo hành tinh thần là thứ khủng khiếp vì nó cứ dồn nén lâu dần trong tư duy con người. Các y bác sĩ cũng phải chịu bạo hành tinh thần trong xã hội. Các bác sĩ như bao người khác, đằng sau công việc áp lực với tính mạng bệnh nhân, họ còn có gia đình, hỷ -nộ- ái- ố, những việc riêng... Nếu những áp lực quá dồn nén, có thể họ sẽ bị biến đổi lúc nào không biết. Một mặt, các bác sĩ cần tìm những phương pháp cân bằng cho mình. Một phần, xã hội truyền thông cần ghi nhận những đóng góp điều ngành y làm được, có những góp ý để xây dựng ngành y tốt hơn chứ không chỉ “ném đá ào ào”. Tôi mong muốn mọi người dân có ý thức chăm sóc sức khỏe hơn, vì khi ấy các y bác sĩ chúng tôi sẽ bớt áp lực. Bệnh nhân hiểu biết hơn về sức khỏe, họ vào viện sẽ có thái độ hợp tác với bác sĩ hơn.

TIN LIÊN QUAN
Tạo hành lang pháp lý cho ứng dụng trợ lý ảo phát triển
Tạo hành lang pháp lý cho ứng dụng trợ lý ảo phát triển
(Ngày Nay) - Theo ông Nguyễn Phú Tiến, Phó Cục trưởng Cục Chuyển đổi số Quốc gia (Bộ Thông tin và Truyền thông), tiến trình nghiên cứu quy định pháp lý liên quan đến trợ lý ảo nói riêng và các ứng dụng trí tuệ nhân tạo (AI) nói chung tại Việt Nam đã và đang tiến hành tích cực.
Khai quật, khảo cổ học hệ thống nền móng điện Cần Chánh trong Đại Nội Huế.
Thừa Thiên-Huế: Sẵn sàng khởi công phục dựng Điện Cần Chánh
(Ngày Nay) - Giám đốc Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế Hoàng Việt Trung cho biết, dự án Tu bổ, phục hồi và tôn tạo di tích Điện Cần Chánh đang được trình Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch thẩm định. Sau khi hoàn thành các thủ tục, dự kiến dự án sẽ được khởi công trong quý IV năm 2024.
Ban tổ chức tặng sách cho các thư viện công cộng, thư viện trường học, tủ sách tư nhân có phục vụ cộng đồng; các trại giam, trại tạm giam trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Ngày Sách Việt Nam: Khơi dậy khát vọng cống hiến của tuổi trẻ
(Ngày Nay) - Ngày 19/4, tại Thư viện Tổng hợp tỉnh Thừa Thiên - Huế, Sở Văn hóa và Thể thao tỉnh phối hợp với Đại học Huế, Sở Giáo dục và Đào tạo, Viện Nghiên cứu phát triển tỉnh tổ chức khai mạc Ngày Sách và Văn hóa đọc Việt Nam; giới thiệu 2 ấn phẩm mới của Tủ sách Huế và phát động cuộc thi Đại sứ Văn hóa đọc năm 2024.
Không giữ giới có năm điều suy hao
Không giữ giới có năm điều suy hao
(Ngày Nay) - Sống ở đời ai cũng mong muốn gia đạo bình an, sự nghiệp ổn định và phát triển. Tuy vậy, không nhiều người biết rằng nền tảng của những mong ước thiện lành đó chính là phước đức.
Đức Phật và những di huấn sau cùng
Đức Phật và những di huấn sau cùng
(Ngày Nay) - Theo kinh Đại bát Niết-bàn (Trường bộ kinh), trước lúc viên tịch, Thế Tôn an cư mùa mưa tại Baluvā, bị bệnh trầm trọng, rất đau đớn. Nhưng Ngài giữ tâm chánh niệm, tỉnh giác, chịu đựng cơn đau ấy, không một chút ta thán.
Người xuất gia cần tránh những cơ hiềm, tổn hại cho đạo
Người xuất gia cần tránh những cơ hiềm, tổn hại cho đạo
(Ngày Nay) - Người tu không nên bất cẩn, mà phải luôn quan tâm đến cơ hiềm của thế gian, tránh để người đời đánh mất niềm tin vào Tam bảo. Phật dạy: “Luôn luôn tự thức tỉnh và tự dò xét, không để lầm lỗi có thể có được, như thế là trong Chánh pháp của Như Lai, người ấy có khả năng thực hiện giải thoát”.
Bảy pháp tôn kính làm cho Chánh pháp tăng trưởng
Bảy pháp tôn kính làm cho Chánh pháp tăng trưởng
(Ngày Nay) - Tôn kính là sự kính trọng cao tột. Khi tôn kính điều gì thì điều ấy trở thành thiêng liêng, là ngọn đuốc sáng soi đường, là biểu tượng cao cả để hướng đến. Mỗi người có đối tượng tôn kính khác nhau để dẫn lối cho cuộc đời.
Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch tỉnh Hà Nam yêu cầu quán bar H2 Club không được tổ chức các hoạt động biểu diễn, sau khi dư luận phản ánh việc quán bar này tổ chức cho nhân viên mặc trang phục Phật giáo biểu diễn nhảy múa dung tục cùng các vũ nữ ăn mặc hở hang vào tối ngày 6/4/2024 trước đó. (Ảnh cắt từ clip)
Vụ mặc áo cà sa trong quán bar: Tỉnh Hà Nam yêu cầu dừng các hoạt động biểu diễn
(Ngày Nay) - Liên quan đến vụ việc quán bar H2 Club (phường Duy Hải, thị xã Duy Tiên, tỉnh Hà Nam) tổ chức cho nhân viên mặc trang phục Phật giáo biểu diễn nhảy múa dung tục cùng các vũ nữ ăn mặc hở hang; Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch tỉnh Hà Nam đã lập tức vào cuộc và có văn bản yêu cầu quán bar này không được tổ chức hoạt động biểu diễn.