Ngày Nay số đặc biệt Xuân Nhâm Dần

NGAYNAY.VN Xuân THƠ 50 DƯƠNG KỲ ANH Thơ về bên cửa sổ Gió mát rượi như cóngàn tayquạt Lá trongvườn, ngànmắt lá reovui Xanhmênhmang, xanhđến tận chân trời Mùa thuđến tự lúc nàoai biết Ta cặmcụi cảmột đời viết, viết Thả câu thơvào cõi vô cùng Bỗng sángnay thơvềbên cửa sổ Trongmầuhoavà sắc thắmcủa trời xanh NGUYỄNMINH CƯỜNG Từ đường ngày cuối năm Chavun lại gốc cây vạn tuế vònggiàbêndưới, vòngnonbên trên baobao, bọc bọc thành tán con thơhỏi vì sao lá cây cứngnhọn Chanhìnmái congđầuđaonhà thờ không cứng làmsaobềnbỉmà thànhvạn tuế nhưhọhàng lầmlũi nẻomưu sinh chân cứngđámềm để rồi tháng chạphàngnămlại về chạphọ dângnụ cười hạnhphúc lên tổ tiên và traonhauhơi ấmruột già Mànămnay lặngngắt như tờ khói hương trầmmặc tiếng thởdài những người đãkhuất khi cháu conngười người vắngmặt mỗi nhà,mỗi ngườimột phương ly cách rưng rưngmắt dõi bàn tay vọngbái về Cha thay tuầnhươngmới cóđàn sẻ ri vừa sà lênmái ngói trước thềmtrơ cốt cáchmột thânđại khoe từng trải quagồghề sẹo thân bỗngnhưbật chùmthơmtrênđầu cành nhựa trắnggomthànhhoanắng... THẠCHQUỲ Hoa ngoài cửa sổ Trămniềmvui nởhoa Hoa rơi vềmặt đất Nghìnnỗi buồn lá rụng Lá rụngvềmặt đất Đất lặng lẽâmthầm Ngỡhóamùnquákhứ Ngỡvui buồnmuôn thuở Đã chìmvàođất nâu Sớmnay trên cànhđào Hoađào xưa lại nở Trên cànhmận trước nhà Hoamận trắngnhưngà Tangồi bên cửa sổ Mở cửa sổnhìn ra Bỗng thấymàunắngmới Sáng trênngàn cánhhoa… TRẦNANHTHÁI Mơ xa Dậy lên banmai Nắng se sẽ sương vàng trênmặt nước Tiếng emkhe khẽ gọi Ánhmắt mùa thu thảng thốt bên hồ Hoa Ngọc Lan tặng em Bất chợt trời xanh xao động Rừng tinh khôi nhưmột giấcmơ Ta bối rối hương ngàn trong suốt . Ta đi như ngày buông Tiếng suối vọng thời xa vắng Em thầmkín sắc hoa Trong trẻo sáng suối rừng bí ẩn . Ta gọi emngày thu Qua baomùamưa giăng thác đổ Khu vườn trống ngày ngày ủ lửa Cơn gió xa ru điệp khúc buồn Giờ đã tàn thu Chiếc lá khô vàng rơi qua ngày vắng Gọi ngàn lần suối rừng khô kiệt Sông Bằng tức tưởi ngày xa . Nhưmộng du Những triền đồi vực sâu cánh rừng đêm tối Emở đâu? Sương đổ đầmđìa rừng đêmđã khép Ánh trăng rơi vô cớ trên đường . Hình như tiếng suối rì rào làn giómỏng Khe khẽ bước chânmùa thu Emđang đến hoa Ngọc Lan đang nở Nụ hôn se sẽ sángmơ… TRẦNHÙNG Hạ huyền đổ bóng Lótmộtmiếngđêmtangồi trên sóng Lướt đi giữa thămthẳmnước và trời Emởđâu chấmnâuxa lắc Emởđâu, bàn tayanh -mái chèoướt lạnh Ngónngónnhưkemmùađông Thấp thoángđèn cốhươngđổbóng Trăng chảyđầu thôn tiếng cáquẫy cuối đồng Emsũngnước emsũng trăngnhư cá Rồi thuyềnđêmmangemvềđâukhông rõ Ngàyấy trời xanhbiểnxanhnắng xanh Hồnxanhvút caomây vàng tươi tốt Người người khôngemthân trầnbay vút Đoàn tàu rừng rực cánh cửahồng Băngđi baonămkhông tiếng còi Chỉ tiếng tàvẹt rung trong lồngngực … Trên láđêmgiữa thămthẳmnước và trời Lướt đi thật nhanh thật xa thật êm Mơnhữngngónkemngủ trong tóc ẩm. Minhhọa củaĐặngTiến. Minhhọa củaĐặngTiến.

RkJQdWJsaXNoZXIy MTA3Mzg1MA==