Ngày Nay số đặc biệt Xuân Nhâm Dần

NGAYNAY.VN Xuân NÉTXUÂN 64 1. Tôi rời Hà Nội đến Jakarta – Thủ đô của Indonesia - vào lúc đất nước đông dân nhất Đông Nam Á đang gồng mình chống chọi với dịch bệnh COVID-19, với số ca nhiễm SARS-CoV-2 mỗi ngày lên tới hàng chục ngàn người. Lúc ấy, kính chắn giọt bắn, khẩu trang, lọ xịt khử khuẩn, bộ xét nghiệm nhanh...là những thứ không thể thiếu bên mình. Mỗi sáng mở báo online đọc, một điều ao ước là các con số tử vong, nhiễm bệnh biến mất. Một thời gian sau, chính quyền tuyên bố thành phố vượt qua cuộc khủng hoảng dịch bệnh nhờ tỷ lệ tiêm chủng cao và số ca mắc mới giảm mạnh; các giường bệnh có lúc xuống mức “0” bệnh nhân COVID-19. Cuộc sống dần trở lại bình thường với hình ảnh, âm thanh đặc sắc của thành phố hơn 10 triệu dân: tắc đường và những người dân nghèo cần mẫn dẹp đường, đổi lại một chút tiền lẻ cảm ơn được những người lái xe tự nguyện đưa; tiếng kinh cầu cùng các tín đồ thành kính xếp hàng vào Thánh đường; những khu mall (trung tâm mua sắm) sôi động, rộng mênh mông và ngập tràn hàng hóa... Đi qua “vực thẳm” mới thấy sự sống hồi sinh đáng quý nhường nào. Cuối năm, đúng vào lúc các ca F0 ở Hà Nội tăng nhanh, cha tôi ở nhà phải nhập viện mổ. Bình thường, chỉ mất 3 – 7 giờ bay, tôi có thể trở về nhà thăm và chăm sóc cha. Nhưng COVID-19 quái ác khiến đường về nhà không chỉ của tôi mà còn của bao bà con xa xứ trở nên xa xôi cách trở. Khi Xuân về trên mọi nẻo đường, tôi và biết bao người Việt ở nước ngoài có lẽ đều ước ao dịch bệnh qua nhanh, các chuyến bay được nối lại ngày càng nhiều và người thân ở nhà được bình an, khỏe mạnh. Tôi nhớ nao lòng hình ảnh cha mẹ – giờ đã xấp xỉ tuổi 80 – quyến luyến, bịn rịn bên ngoài khung cửa chia tay con cháu tới xứ người. Mỗi năm qua đi, thời gian bên chúng tôi của cha mẹ lại ngắn thêm. Vậy mà: Xuân này, đại gia đình chưa thể đoàn tụ, quây quần bên nhau. 2. Với người xa xứ, ẩm thực là bài test về sự tương tác, thích ứng của mỗi người. Tôi không gặp vấn đề lớn về ăn uống ở Thủ đô “xứ sở vạn đảo” này, ngoại trừ việc đôi lúc vẫn chưa quen với đồ ăn truyền thống “cay nồng và mặn... quá tay”. Các loại thực phẩm ở Jakarta khá phong phú, nhiều loại rau quả, gia vị giống Việt Nam có thể dễ dàng tìm thấy trong các khu chợ địa phương hoặc siêu thị như: gạo (lương thực chính của người Indonesia), bánh tráng, hành, tỏi, gừng, nghệ, ớt, tiêu, sả, nước cốt dừa... Là nước đông người Hồi giáo nhất thế giới nhưng thịt lợn vẫn được bán công khai ở siêu thị và trong các khu chợ vắng người Hồi giáo. Đấy là điều không thể có ở những nước Hồi giáo nghiêm ngặt. Đi chợ địa phương, chợ người gốc Hoa với “cẩm nang” các từ về thịt lợn (samcan: ba chỉ, pork loin: thịt thăn, bahu: thịt vai...), người Việt không lo thiếu thành phần chính trong nhiều món ngon ngày Tết như: thịt ba chỉ cho bánh chưng, nem cuốn, thịt kho tàu, giò thủ, giò lụa...Tuy nhiên, rất khó để tìm thấy bánh phở tươi, bánh đa nem cho món cuốn, măng khô, lá tía tô… nên mọi người thường phải chờ “tiếp viện” từ Việt Nam. Nếu không muốn vào bếp, có thể ra ngoài thưởng thức các loại phở bò, gà, tái gầu – nạm... (giá trung bình trên 60.000 rupiah/bát, hơn 95.000 đồng) và đồ ăn, coffe Việt ở chuỗi cửa hàng “Phở 24” và “Saigon Delight” có mặt tại nhiều khu mall nổi tiếng Jakarta như: Grand Indonesia, Ciputra World, Kota Kasablanka , The Bellagio Mall...; bánh mỳ Việt cũng đã xuất hiện trong siêu thị Grand Lucky ở trung tâm thành phố. Nhân viên các nhà hàng ở Jakarta rất chân thật, sòng phẳng, thường trả lại khách tiền thừa không thiếu 1 xu. Dù trải nghiệm nhiều đặc sản địa phương, vào dịp Tết, tôi vẫn ước được thưởng thức lại một bát phở do cha tôi nấu ngày mùng Một Tết. Ông là người xứ Nghệ - vốn “chặt to, kho mặn” nhưng lại biết nấu phở xứ Bắc, đặc biệt là nước dùng đậm đà và vị thơm lừng của thảo quả, hồi, quế, đinh hương...không thể nào quên. Có lẽ, cha tôi học nấu từ khi quen mẹ tôi – một người con gái sinh ra ở Hà Nội, chỉ quen với vị phở giữ hồn đất Thăng Long. Khi ra ngoài khung cửa ngôi nhà thân thuộc, tôi mới thấy bát phở cha nấu mới chính là món ăn “ngon nhất thế gian”. 3. Ở“xứ sở vạn đảo”, có rất nhiều dịp lễ, tết của các tộc người khác nhau, theo tín ngưỡng khác nhau. Sôi động nhất là 4 dịp Tết gồm: Tết dương tản mạn & ước ao ngoài khung cửa Bước ra ngoài khung cửa ngôi nhà thân thuộc là một thế giới rộng lớn hơn. Nhưng với nhiều người con xa xứ, mỗi dịp Xuân về là lúc ta lại nghĩ suy, ước ao những điều bình dị... THÙY DƯƠNG

RkJQdWJsaXNoZXIy MTA3Mzg1MA==