Đừng cố quên đi những tổn thương ấy, bởi chúng không phải kẻ thù, mà là những người thầy quý giá. Phật pháp dạy rằng: “Từ trong khổ đau mà trí tuệ sinh khởi ”.
Mỗi vết đau đều ẩn chứa một bài học, giúp ta hiểu rõ hơn về cuộc đời và chính bản thân mình. Giống như bông sen vươn lên từ bùn lầy, vẻ đẹp tinh khôi của nó không chỉ là sự thuần khiết mà còn là biểu tượng của ý chí chuyển hóa, vượt qua nghịch cảnh.
Hãy tha thứ cho bản thân, hãy ôm lấy những nỗi đau như người bạn cũ – người đã đồng hành cùng bạn qua những tháng ngày gian khó. Những ngày cuối năm, thay vì vội vàng che giấu nỗi lòng hay lao vào những bận rộn để quên đi, hãy cho phép mình dừng lại một chút.
Lắng nghe trái tim, đối diện với những tổn thương mà bạn đã cố giấu kín. Đó không phải là sự yếu đuối, mà là hành động dũng cảm nhất. Hãy tha thứ cho bản thân, hãy ôm lấy những nỗi đau như người bạn cũ – người đã đồng hành cùng bạn qua những tháng ngày gian khó.
Chữa lành không có nghĩa là quên đi quá khứ, mà là học cách sống chung với nó một cách nhẹ nhàng hơn. Là nhìn vào những vết xước và biết rằng chúng không làm bạn kém giá trị hơn, mà là chứng tích của một tâm hồn mạnh mẽ, kiên cường. Đó cũng là bước đầu để bạn tự tin bước tiếp, để trái tim bạn, dù còn những vết hằn, vẫn có thể rộng mở trước những yêu thương mới.
Hãy để những ngày cuối năm này trở thành một sự khởi đầu – khởi đầu cho mùa thương yêu chính mình. Bởi khi bạn học được cách mỉm cười với những tổn thương, bạn đang bước gần hơn đến sự bình an thực sự.