Đối diện với điều ấy không phải để thêm buồn hay sợ hãi, mà để hiểu rõ hơn giá trị của từng phút giây ta đang sống.
Nhớ rằng cái chết đang chờ giúp ta nhận ra điều quan trọng: cuộc sống không kéo dài mãi mãi. Khi ý thức rõ về cái chết, ta hiểu rằng thời gian dành cho người thân, bạn bè, và cả chính mình, đều là hữu hạn. Cũng từ đó mà ta biết sống chậm lại, bớt đi những sân si, bớt đi việc bon chen quá mức. Khi biết rằng cái chết đến bất ngờ, chúng ta sẽ biết trân trọng mỗi khoảnh khắc đang có, biết yêu thương sâu sắc hơn, không còn chần chừ hay ngại ngần trong việc thể hiện tình cảm với những người mình yêu quý.
Có lẽ, khi còn trẻ, chúng ta thường nghĩ rằng cái chết là chuyện xa vời, chuyện của tuổi già. Nhưng thực tế, cái chết không hề phân biệt tuổi tác hay địa vị. Ai cũng có một giới hạn, chỉ là chúng ta không biết điểm dừng sẽ đến lúc nào. Ý thức về điều này không phải để bi quan, mà ngược lại, giúp ta sống sáng suốt hơn. Để rồi khi cái chết đến, ta có thể mỉm cười nhẹ nhàng, không tiếc nuối.
Những người hiểu rõ lẽ vô thường biết rằng cuộc đời này luôn biến đổi. Mỗi khoảnh khắc là duy nhất, mỗi giây phút đều quý giá. Điều này không chỉ đúng với tuổi già, mà còn đúng với mọi người, mọi lúc. Khi ta biết “cái chết đang chờ”, ta sẽ bớt đi những bận lòng về thành công hay thất bại, bớt đi sự căng thẳng vì những điều chưa đạt được, bởi ta nhận ra rằng niềm vui thực sự đến từ sự bình an, từ việc sống đúng với giá trị của mình.
Trong từng lời nói, từng hành động của mình, hãy nhớ rằng rồi sẽ có ngày chúng ta rời xa thế gian này. Điều đó giúp ta sống tử tế hơn, bao dung hơn với những người xung quanh, bởi vì tất cả đều cùng chung một con đường – sinh rồi tử. Khi nhận ra rằng cuộc đời này là hữu hạn, chúng ta sẽ học cách yêu thương ngay trong hiện tại, thay vì chờ đợi đến lúc nào đó mới thể hiện tình cảm.
Sống với ý thức rằng cái chết đang chờ không phải là buông xuôi hay bi quan, mà là biết sống cho trọn vẹn. Là khi buông bỏ được những toan tính, giành giật, là khi ta biết hài lòng và biết ơn những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Để mỗi sớm mai thức dậy, ta không còn mơ hồ chạy theo những điều hão huyền, mà biết quay về sống giản dị, sống chân thành. Bởi cái chết không đáng sợ, mà chỉ là dấu chấm hết cho một cuộc hành trình, là lúc ta có thể buông tay một cách bình an.
Vậy nên, hãy nhớ cái chết đang chờ – không phải để sợ hãi, mà để sống sâu sắc, an nhiên, để biết yêu thương và trân trọng từng khoảnh khắc.