Thuật ngữ Bojjhaṅga trong Phật giáo nghĩa là gì?

Thuật ngữ Bojjhaṅga trong Phật giáo nghĩa là gì?

0:00 / 0:00
0:00
(Ngày Nay) - Bojjhaṅga là một thuật ngữ Pāli, kết hợp từ hai từ: Bodhi là giác ngộ Aṅga là chi phần, yếu tố

Bojjhaṅga có nghĩa là:

"Những yếu tố (chi phần) dẫn đến sự giác ngộ" – tức là những phẩm chất tinh thần quan trọng cần phát triển để đạt được giải thoát tối hậu – Niết-bàn.

Vì sao gọi là Giác Chi?

"Giác" nghĩa là giác ngộ, tức là nhận ra sự thật, dứt khổ và thoát luân hồi.

"Chi" là yếu tố hay thành phần.

"Giác Chi" là bảy yếu tố tâm linh làm nền tảng, giúp hành giả:

Làm sạch tâm (tịnh hóa tâm), Phát triển trí tuệ,

Chuyển hóa khổ đau, Và đạt đến sự giác ngộ như Đức Phật đã chứng.

Bảy Giác Chi là gì?

1. Chánh niệm (Sati):

Là sự tỉnh thức, không quên mình, không bị chi phối bởi quá khứ hay tương lai.

Hành giả biết rõ đang làm gì, đang cảm nhận gì, đang suy nghĩ gì.

Là nền tảng cho mọi pháp hành.

Ví dụ: Khi đi, biết mình đang đi. Khi thở, biết rõ hơi thở vào ra.

2. Trạch pháp (Dhammavicaya):

Là khả năng quan sát, phân tích, và phân biệt chánh pháp với tà pháp.

Giúp hành giả hiểu rõ điều gì nên làm, điều gì không nên làm.

Giống như người trí phân biệt thuốc thật và thuốc giả để chữa bệnh.

3. Tinh tấn (Viriya):

Là nỗ lực bền bỉ, không thối lui trên con đường tu tập.

Tinh tấn để:

•Ngăn điều ác chưa sinh,

•Dứt điều ác đã sinh,

•Làm phát sinh điều thiện chưa có,

•Duy trì điều thiện đã có.

Giống như người bơi ngược dòng, nếu không cố gắng sẽ bị cuốn trôi.

4. Hỷ (Pīti):

Là niềm vui nhẹ nhàng, thanh thoát, không phải loại vui sướng kích thích của ngũ dục.

Hỷ khởi lên khi hành giả cảm thấy tâm sáng, thân nhẹ, thích thú trong thiền tập.

Hỷ là dấu hiệu cho thấy hành giả đang đi đúng hướng.

5. Khinh an (Passaddhi):

Là sự lắng dịu, thư thái của thân và tâm, sau khi hỷ phát sinh.

Khi thân tâm yên tĩnh, hành giả cảm thấy nhẹ nhàng, dễ chịu, không còn căng thẳng.

Giống như nước lắng đọng sau một cơn gió mạnh.

6. Định (Samādhi):

Là tâm vững vàng, không dao động, an trú trong một đối tượng thiền định.

Tâm không bị lôi kéo bởi vọng tưởng hay cảm xúc.

Giống như ngọn đèn không lay động khi không có gió.

7. Xả (Upekkhā):

Là tâm quân bình, không thiên vị, không dính mắc, dù trong hoàn cảnh thuận hay nghịch.

Xả không phải là thờ ơ, mà là trí tuệ thấy rõ bản chất vô thường – khổ – vô ngã.

Người có xả vẫn yêu thương nhưng không ràng buộc, vẫn sống nhưng không chấp thủ.

Thất Giác Chi không chỉ dành cho người xuất gia. Người tại gia có thể:

Thực hành chánh niệm trong công việc và gia đình, Phát triển trạch pháp qua học hỏi kinh điển, Sống tinh tấn - vui vẻ - an tĩnh - quân bình giữa cuộc đời đầy biến động.

Bojjhaṅga - Giác Chi là bảy phẩm chất tâm linh cốt lõi để:

Dẫn dắt hành giả vượt qua phiền não, Làm thuần tịnh tâm thức, Và đạt đến giác ngộ và Niết-bàn, như Đức Phật và các vị A-la-hán đã đạt được.

Đây không phải là những ý niệm trừu tượng, mà là con đường thực hành cụ thể, sống động và đầy hiệu quả, đã được kiểm nghiệm qua hơn 2.500 năm.

Cùng chuyên mục