Đằng sau mỗi ô cửa ấy là một con người

(Ngày Nay) - Những gia đình ùn ùn mang đồ tiếp tế vào cho những người cách ly là hợp tình – dù chưa hợp lý. Với những người đang ở bên ngoài, việc ấy thật chướng mắt, thật kệch cỡm nếu đặt cạnh hình ảnh những người làm nhiệm vụ tại đó vì trách nhiệm. Nhưng hãy đặt câu hỏi, nếu chính chúng ta ở bên trong, nếu chính người nhà, con em chúng ta ở đằng sau những ô cửa cách ly kia, thì sao?
Đằng sau mỗi ô cửa ấy là một con người

Có được là người là tự truyện của nhà văn Primo Levi, viết về trại tập trung tử thần Auschwitz – nơi đã giết 1,1 triệu người (90% là Do Thái) trong Thế chiến thứ 2.
Đây là một trong những tác phẩm hay nhất về nạn diệt chủng holocaust, với những dòng ghi chép chân thực và sâu sắc nhất về trại Auschwitz nói riêng, và về hệ thống trại tập trung của Đức Quốc xã.

Không như chúng ta hình dung, Có được là người không có nhiều dòng oán thán sự tàn bạo của những kẻ diệt chủng. Trên cái nền u tối của trại thiêu người, là bức tranh sống động về nhân tính. Nhân tính được thử thách trong đói khát, dưới trời tuyết lạnh cóng người, trong sự kiệt sức tận cùng khi mà từng calo đều phải được tính toán cho mục đích sinh tồn. Những cái mặt nạ đạo đức giả sẽ rơi đầu tiên, sau đó thì chính những chuẩn mực đạo đức cũng không còn giữ nổi nữa. Bản tính con người bộc lộ trần trụi, ngay giờ phút mà họ bị lột hết áo quần, chỉ còn giữ được một mớ vải rách rưới và bẩn thỉu, với một chiếc bát lúc nào cũng sạch bóng vì được liếm cẩn thận mà không cần chùi rửa.

Những ai tính toán sẽ tính toán, những ai vụ lợi sẽ vụ lợi, những kẻ yếu hèn sẽ yếu hèn, những kẻ nịnh bợ sẽ nịnh bợ. Đã đành.
Nhưng những người vốn tử tế, giờ cũng phải đối mặt với những thôi thúc rất con người, như là miếng ăn, cái mặc, để sinh tồn.

Trong bối cảnh ấy, vẫn có những hành vi rất nhân ái giữa những kẻ khốn cùng với nhau, và vẫn có những con người nhất định giữ lấy chữ Người như một tôn chỉ tối thượng. Lorenzo, một bạn tù, đã nhường cơm xẻ áo (theo đúng nghĩa đen) cho tất cả mọi người, cho dù điều đó bào mòn huỷ hoại và dẫn ông đến cái chết. Nhờ Lorenzo mà tôi đã không quên rằng mình cũng là một con người – Primo Levi viết.

Và câu hỏi Có được là người? mà Primo Levi đặt ra, không phải với những kẻ đàn áp, mà là với chính mình. Có được là người hay không, là do chính chúng ta quyết định. Không ai có thể cướp đi sự nhân ái, chính trực, lòng tốt, tinh thần đùm bọc trong mỗi con người – đó luôn là lựa chọn từ trái tim, là giá trị cuối cùng mà con người giữ được.

Đằng sau mỗi ô cửa ấy là một con người ảnh 1

 Trại Auschwitz - hoả ngục với cả xác thịt lẫn lương tri của con người

Bây giờ nói chuyện Việt Nam, chuyện chống dịch Covid-19.

Theo sơ bộ thống kê từ Bộ Y tế, cả nước có khoảng 52.000 người đang cách ly. Trong đó, khoảng 20.000 là cách ly tại các điểm tập trung.

Cách ly tập trung, nghĩa là bạn phải mang đồ đạc vào 1 điểm quy định, sống ở đấy 14 ngày không được ra ngoài.

Trong những người cách ly, có nhiều du học sinh từ nước ngoài về. Những người mà xã hội mặc định là cậu ấm, cô chiêu, con nhà giàu, tiểu thư công tử quen được nuông chiều.

Bây giờ là năm 2020 rồi, chuyện du học sinh sao vẫn kỳ thị đến thế? Sao vẫn gom hết các em trong một cái nhìn rất hẹp là con nhà giàu?

Để được đi du học, có muôn nghìn cách. Thi lấy học bổng của các trường quốc tế, xin học bổng của các tổ chức trong và ngoài nước cho các ngành đặc thù, nhiều địa phương cũng có học bổng cho nhân tài (để rồi quay về xây dựng quê hương)… Nếu tự túc, nhiều gia đình cũng chỉ lo được cho con năm đầu, còn sau đó các em phải tự kiếm học bổng, hoặc làm thêm đủ thứ việc để có tiền mà tiếp tục theo học.
Đâu phải du học sinh nào cũng là con nhà đại gia, chi hàng tỷ đồng cho mấy năm học mà chẳng phải suy nghĩ gì?

Từ những quốc gia có dịch về nước, phải vào nơi cách ly tập trung, đó là quy định bắt buộc. Đến lúc đó, các du học sinh đâu còn là du học sinh nữa, mà là những đứa con, đứa cháu trong nhà, dù đúng họ đã là những thanh niên cả rồi.
Mà người Việt Nam, thử hỏi tất cả các ông bố bà mẹ trên đất nước này, có ai không lo cho con cháu mình, nhất là khi chúng đối mặt với nguy hiểm.

Ngoài du học sinh, thì mỗi người phải vào khu cách ly đều là thành viên của những gia đình. Là bố là mẹ, là chồng là vợ, là con cháu, là người thân của nhiều con người. Người thân ruột thịt lo lắng, tiếp tế cho nhau là lẽ đương nhiên.

Đằng sau mỗi ô cửa ấy là một con người ảnh 2

Chiếc tủ lạnh được gửi vào khu cách ly - hình ảnh gây tranh cãi lớn trên mạng xã hội

Tranh cãi ở đây có lẽ là câu chuyện về Mức Độ. 

Tiếp tế ở mức độ thế nào là vừa đủ, là hợp lý? Nếu thế lại có câu hỏi, vừa đủ và hợp lý theo tiêu chuẩn nào?
Nếu theo tiêu chuẩn 100.000 đồng/ người/ ngày mà ngân sách đang chi ra, thì thế là rất ổn. Nếu so với nơi ăn chốn ở, điều kiện sinh hoạt ở các khu cách ly, thì thế là rất ổn. Thậm chí nếu so với nhiều khu cách ly trên thế giới trong dịch Covid-19, thì điều kiện của Việt Nam là quá ổn.
Nhưng nếu so với điều kiện của từng gia đình, so với nỗi lo lắng và quan tâm của từng gia đình, thì không thể ổn được.

Vì thế, cảnh bao nhiêu gia đình ùn ùn mang đồ tiếp tế vào cho những người cách ly là hợp tình – dù chưa hợp lý. Với những người đang ở bên ngoài, việc ấy thật chướng mắt, thật kệch cỡm nếu đặt cạnh hình ảnh những người làm nhiệm vụ tại đó vì trách nhiệm.

Nhưng hãy đặt câu hỏi, nếu chính chúng ta ở bên trong, nếu chính người nhà, con em chúng ta ở đằng sau những ô cửa cách ly kia, thì sao? 

Đằng sau mỗi ô cửa ấy là một con người ảnh 3

 Người thân chờ tiếp tế cho con em bên ngoài khu cách ly Ký túc xá Đại học Quốc gia TP.HCM
(Ảnh: Nam Anh)

Việt Nam đang là một trong những quốc gia làm tốt nhất công tác chống dịch Covid-19. Số người nhiễm ít, số người tử vong chưa có, công tác khoanh vùng và cách ly sát sao, nhanh chóng, hiệu quả.

Những người trên tuyến đầu, như đội ngũ y bác sĩ và chuyên gia y tế, quân nhân, các lực lượng dự bị động viên tăng cường, và cả những lãnh đạo các bộ ngành cơ quan chức năng… đang nỗ lực ngày đêm vì người dân.

Ủng hộ họ, cũng là ủng hộ việc bảo vệ sự an toàn và tính mạng của chính chúng ta, thì có nhiều cách. Nhiều doanh nghiệp và cá nhân đã đóng góp tài chính. Có những đứa trẻ đã đập lợn đất, nhờ bố mẹ mang tiền đi tặng các y bác sĩ mua trang bị bảo hộ. Cũng có nhiều người đã hỏi tôi, họ muốn xung phong vào đội ngũ tình nguyện viên tham gia công tác chống dịch, sẵn sàng làm bất cứ việc gì, không đòi hỏi thù lao, thì đăng ký ở đâu?

Nhưng chắc chắn chửi bới, kỳ thị lẫn nhau không giúp ích gì cho cuộc chiến chống dịch này.

Điều chỉnh nhu cầu của mình xuống, là cần thiết. Cũng cần thiết như điều chỉnh nỗi sợ hãi và sự tức giận của mình xuống.

Chỉ có sự đoàn kết, chia sẻ và cảm thông mới là năng lượng tích cực nhất mà mỗi người đều cần lúc này. Bởi vì ai cũng có quyền sống, và ai cũng nên có nghĩa vụ cống hiến – nhân danh con người.

Ông Ngô Đông Hải giữ chức Phó Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương
Ông Ngô Đông Hải giữ chức Phó Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương
(Ngày Nay) - Chiều 22/11, tại Hà Nội, Ban Tuyên giáo Trung ương tổ chức Hội nghị công bố quyết định của Bộ Chính trị về việc điều động, phân công, bổ nhiệm Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Thái Bình Ngô Đông Hải giữ chức Phó Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương.
Miễn vé tham quan Thành nhà Hồ trong Ngày Di sản văn hóa Việt Nam
Miễn vé tham quan Thành nhà Hồ trong Ngày Di sản văn hóa Việt Nam
(Ngày Nay) - Ngày 22/11, Trung tâm Bảo tồn Di sản Thành nhà Hồ (huyện Vĩnh Lộc, Thanh Hóa) cho biết, nhân kỷ niệm Ngày Di sản văn hóa Việt Nam (23/11/2005 - 23/11/2024), Trung tâm sẽ miễn vé cho du khách trong nước và quốc tế đến tham quan, trải nghiệm tại di sản Thành nhà Hồ.
Thứ trưởng Bộ VH,TT&DL Hồ An Phong.
Hội nghị triển khai Chỉ thị 30/CT-TTg: Bước ngoặt quan trọng cho ngành công nghiệp văn hóa Việt Nam
(Ngày Nay) - Ngày 21 và 22/11/2024, Bộ VH,TT&DL đã tổ chức Hội nghị triển khai Chỉ thị số 30/CT-TTg ngày 29/8/2024 của Thủ tướng Chính phủ về phát triển các ngành công nghiệp văn hóa Việt Nam. Hội nghị được kỳ vọng trở thành bước đột phá, đặt nền tảng cho sự phát triển mạnh mẽ và bền vững của ngành công nghiệp văn hóa. Liên hiệp các Hội UNESCO Việt Nam cũng cử đại diện tham dự hội nghị nhằm học hỏi kinh nghiệm thực tiễn để thúc đẩy công nghiệp văn hóa gắn liền với hợp tác toàn cầu.
Bước tiến đột phá trong dự án xây dựng Bản đồ Tế bào con người
Bước tiến đột phá trong dự án xây dựng Bản đồ Tế bào con người
(Ngày Nay) - Các nhà khoa học quốc tế ngày 20/11 đã công bố bản thiết kế đầu tiên về sự phát triển của hệ xương người, đánh dấu bước tiến quan trọng trong dự án Bản đồ Tế bào con người (Human Cell Atlas), một nỗ lực lớn nhằm tạo ra bản đồ sinh học chi tiết của mọi loại tế bào trong cơ thể người.
Gia Lai : Ngôi cổ tự duy nhất được phong sắc tứ
Gia Lai : Ngôi cổ tự duy nhất được phong sắc tứ
(Ngày Nay) - Gia Lai hiện có hàng trăm ngôi chùa, trong đó có nhiều chùa đã qua trăm năm lịch sử. Nhưng chỉ duy nhất chùa Tân An (đường Nguyễn Thiếp, phường Tây Sơn, thị xã An Khê) được sự công nhận và ban tặng của hoàng gia nhà Nguyễn, gọi là sắc tứ.
Sắp xếp đơn vị hành chính của 12 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương
Sắp xếp đơn vị hành chính của 12 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương
(Ngày Nay) - Thay mặt Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Chủ tịch Quốc hội Trần Thanh Mẫn đã ký ban hành các Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về việc sắp xếp đơn vị hành chính giai đoạn 2023 - 2025 của 12 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương, gồm: An Giang, Đồng Tháp, Hà Nam, Hà Nội, Hà Tĩnh, TP Hồ Chí Minh, Phú Thọ, Sơn La, Quảng Ngãi, Quảng Trị, Trà Vinh, Vĩnh Phúc, giai đoạn 2023 – 2025.
Đặc sắc chương trình giao lưu "Sắc màu di sản"
Đặc sắc chương trình giao lưu "Sắc màu di sản"
(Ngày Nay) - Tối 21/11, tại hồ Nguyên Phi Ỷ Lan (thành phố Bắc Ninh), Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Ninh tổ chức Chương trình nghệ thuật dân ca trên thuyền và giao lưu các miền di sản chủ đề "Sắc màu di sản".
Phật dạy 5 điều thân kính với làng xóm
Phật dạy 5 điều thân kính với làng xóm
(Ngày Nay) - Mối quan hệ làng xóm cũng có những nhiêu khê và phức tạp, nếu không khéo thì từ thâm tình lại hóa ra giận ghét, thậm chí là oán thù. Cho nên Đức Phật rất tinh tế khi dạy phải thân kính với bà con.
Học cách trân quý từng phút giây còn sống
Học cách trân quý từng phút giây còn sống
(Ngày Nay) - Khi tôi nghe thấy tin có người nào đó vừa mất đi, tin ấy với tôi như tiếng chuông thức tỉnh. Tiếng chuông đó là một lời nhắc nhở sâu sắc về sự mong manh của kiếp người.