Sờ chữ nghe thơ... Ảnh: Ơ Kìa Hà Nội
Sờ chữ nghe thơ
(Ngày Nay) - 8 giờ sáng chủ nhật ngày 1 tháng 12 năm 2024, các vị khách đầu tiên của SỜ CHỮ NGHE THƠ mở cửa bước vào vào căn phòng màu xanh. Đây là sự kiện số 1 trong tháng thi ca, thuộc dự án Se Sẽ Chứ mà nhiều năm nay được coi như lễ hội thơ của cộng đồng những người yêu mến Xuân Quỳnh-Lưu Quang Vũ. Những vị khách đầu tiên đều là người khiếm thị, độ tuổi khác nhau, nghề nghiệp khác nhau nhưng cùng chung sở thích là ngôn ngữ và nghệ thuật.
Thư gửi một người lính
Thư gửi một người lính
(Ngày Nay) - Dịp kỷ niệm 80 năm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam năm nay là thời điểm để mọi người dân hướng về thế hệ cha ông đã đóng góp cho nền tự do, độc lập của Tổ quốc. Trong cái vui chung, vẫn luôn có tâm tư riêng.
Nhà báo Trần Tây Côn
Bất Chính!
(Ngày Nay) - Trường Đại học Thủ Dầu Một ở Bình Dương thu học phí cao hơn quy định tới 37 tỷ đồng nhưng thay vì trả lại cho sinh viên và người học, họ bèn… sung công quỹ!
Nhà báo Trần Tây Côn
Miệng quan không nói cho vui!
(Ngày Nay) - Hôm trước, TP.HCM thông báo thay đổi, hoãn các chương trình lễ hội để thể hiện sự đồng cảm, chia sẻ với những đau thương, mất mát, khó khăn của đồng bào chịu thiệt hại do mưa lũ… Hôm sau, hai sự kiện hoành tráng diễn ra, sáng khoe siêu xe, tối tuyển chân dài…!
Tinh thần người lính
Tinh thần người lính
(Ngày Nay) - Tôi có 7 năm làm việc ở Viettel, rất nhiều điều để nhớ. Đọng lại sâu sắc nhất, là tinh thần của những người lính. Là một tập đoàn kinh tế, dĩ nhiên họ cũng phải quan tâm đến hiệu quả kinh doanh. Nhưng tôi biết và luôn tin một điều, Viettel chưa và sẽ không bao giờ đặt lợi ích kinh tế lên trên lợi ích của nhân dân, của Tổ quốc.
Nhà báo Trần Tây Côn
Công ty Cây xanh phải chịu trách nhiệm trước tính mạng thị dân
(Ngày Nay) - Công ty Công viên Cây xanh TP.HCM trúng các gói thầu nghìn tỷ để quản lý, chăm sóc, bảo dưỡng thường xuyên công viên, mảng xanh và cây xanh một số khu vực trong thành phố nhưng chỉ chưa đến một tháng đã có ba thị dân tử vong oan uổng dưới những nhánh cây.
Chương trình nghệ thuật "Điều còn mãi" 2024 ghi dấu ấn đậm nét trong lòng khán giả
Chương trình kỷ niệm vẫn có thể "thăng hoa" cùng tình yêu lịch sử
(Ngày Nay) - Được tổ chức đều đặn từ 15 năm nay vào đúng 2 giờ chiều ngày 2/9 - ngày Quốc khánh - ngay thời điểm Bác Hồ đọc Tuyên ngôn độc lập khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, tại Nhà hát Lớn Hà Nội năm 1945 - “Điều còn mãi”, từ một chương trình kỷ niệm Quốc khánh của một tờ báo - Báo điện tử Vietnamnet - đã trở thành một chương trình hòa nhạc quốc gia được mong đợi hàng năm.
Bốn mẹ con Nghiêm Thu Thanh sống trong một căn nhà chật chội ở xóm bãi sông Hồng.
Sống tạm
(Ngày Nay) - Liệu những mảnh giấy A4, những tấm căn cước chỉ đút vừa túi, có định nghĩa nên một con người?
Chuyện về số Một
Chuyện về số Một
(Ngày Nay) - Một, tiếng Anh là one, tiếng Hàn là il, tiếng Trung Quốc là nhất. Đơn giản nó chỉ là con số. Ít ỏi nhất trong tất cả các số. Dĩ nhiên, nó vẫn còn lớn hơn số không, nhưng điều đó không tính. Không nên so sánh giữa cái và cái không có.
Dạy trẻ như thế nào?
Dạy trẻ như thế nào?
(Ngày Nay) -  Một ngày nào đó cách đây nhiều năm, gia đình tôi phát hiện ra rằng, cậu con trai của tôi đã lấy tiền của mẹ. Số lượng không nhỏ với đứa trẻ. Câu chuyện được phát giác vào Tết khiến những ngày đầu năm đó trở nên u ám. Không ai nói chuyện với ai.
Sạp báo của vợ chồng ông Chữ
Sạp báo của vợ chồng ông Chữ
(Ngày Nay) - Ở tuổi 70, sinh kế duy nhất của vợ chồng ông Trần Văn Chữ là sạp báo giấy nằm nép mình trên một con phố sầm uất. Dẫu nhỏ bé, nhưng sạp báo này là điểm neo tâm hồn cho cặp đôi này cùng nhiều độc giả thân quen.
"Tôi không phải idol"
"Tôi không phải idol"
(Ngày Nay) - 32 tuổi, không chuyên môn, không bằng cấp, không nghề nghiệp ổn định, chưa lập gia đình và ngại giao tiếp xã hội, Cao Anh Tuấn lẽ ra là một đại diện tiêu biểu của thế hệ thảng bình*. Nhưng điều đó không dễ, bởi vì cậu đã “trót” là một idol (thần tượng) nổi tiếng cõi mạng.
Viết về một định kiến
Viết về một định kiến
(Ngày Nay) -  Việc đặt “viên mãn” và hôn nhân tan vỡ thành một cặp phạm trù đối lập là một thói quen phổ biến trong giao tiếp của Việt Nam. Chính tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến điều đó, và cũng thấy cái nhị nguyên đó là bình thường. Cho đến một ngày, một đồng nghiệp của tôi tâm sự nhỏ nhẹ, làm thế nào để nhắc mọi người đừng giật tít thế nữa nhỉ. “Dàn sao phim X sau 20 năm: Người viên mãn, người ly hôn”. Ly hôn đối lập với viên mãn. Mọi người nói, và thẳm sâu nghĩ thế.
Phiên bản của một nhân vật
Phiên bản của một nhân vật
(Ngày Nay) -  Có lẽ, ai trong chúng ta rồi cũng sẽ phải chịu số phận: Tồn tại trong câu chuyện của những người khác, và phụ thuộc vào cách kể lại của những người khác. Chúng ta sẽ dành cả cuộc đời để loay hoay kể một câu chuyện của đời mình, và ngay khi nó chớm hoàn thiện, ta lại rời cõi tạm - và việc kể lại nó chuyển giao cho người khác.
Để đi kiện
Để đi kiện
(Ngày Nay) - Mong muốn đòi lại số tiền từ vụ tranh chấp tài sản hậu ly hôn, một người phụ nữ miền Tây đã ngược dòng ra Bắc để đi kiện. Gần 20 năm lăn lộn ở Hà Nội, bà Oanh cùng con gái vẫn chưa thể nhìn thấy lối thoát cho câu chuyện của mình.
Thợ rửa bát
Thợ rửa bát
(Ngày Nay) - Trong căn phòng áp mái của một tòa cao tầng tại Hà Nội, có những người già làm công việc rửa bát cho nhà hàng. Ở tuổi “xế chiều”, họ vẫn miệt mài lao động mưu sinh, dù vất vả.
Phở - Một giai thoại về thị dân và phường phố
Phở - Một giai thoại về thị dân và phường phố
(Ngày Nay) - Phở đang trên đường trở thành di sản một cách chính danh và mang tầm quốc tế. Với danh tiếng của phở, người ta không nghi ngờ về sự thành công của hồ sơ này, cũng như họ thường nhầm lẫn việc ghi danh phở, là tôn vinh khối vật chất đang bốc khói nghi ngút dậy vị trên bàn kia.
Nơi đâu có người Việt, nơi đó có phở...
Nơi đâu có người Việt, nơi đó có phở...
(Ngày Nay) - Ngày xa Việt Nam, cuốn sách duy nhất mà tôi mang theo bên mình là “Miếng ngon Hà Nội” của Vũ Bằng. Với tôi, cuốn sách này là một món ăn tinh thần mỗi khi nhớ về quê hương, nhớ về những món ăn đã thấm đẫm vào vị giác của mình.
Thanh Xuân
Thanh Xuân
(Ngày Nay) -  Khi còn trẻ, tức là mấy năm trước, tôi hay tự hỏi, sao mà người ta chuộng đi họp lớp thế. Như bố ruột tôi càng già càng đi họp lớp hăng. Lớp đóng tàu, lớp cấp 1, cấp 2, có lớp gì họp tuốt.