Mối tình “rổ rá cạp lại”
Căn lều tạm bợ che nắng mưa của gia đình anh Đẹt. |
Duyên phận đưa đẩy hai người gặp nhau rất tình cờ. Đó là dịp trước Tết Nguyên đán 2007, chị Tiền cùng một số người bạn xuống chợ Thuận Hưng (gần nơi anh Đẹt đang làm việc) đi chơi, mua sắm. Tại đây, họ gặp nhau và bén duyên lúc nào chẳng biết. Chỉ hơn nửa tháng sau, chẳng cần cưới hỏi, anh Đẹt dẫn Tiền về nhà giới thiệu với cha mẹ. Cuộc hôn nhân vội vàng được sự đồng thuận của gia đình đôi bên.
Thời gian đầu, hai vợ chồng cũng cố gắng tự trang trải sinh hoạt. Nhưng rồi, cuộc sống hạnh phúc của đôi vợ chồng nhanh chóng kết thúc. Hàng loạt bi kịch liên tiếp xảy đến, vùi dập mái ấm nhỏ từ lúc những đứa con lần lượt chào đời. Tháng 6/2008, chị Tiền hạ sinh đứa con đầu lòng và năm sau lại tiếp tục sinh thêm em bé. Cả hai vợ chồng không nghề nghiệp ổn định vốn đã gặp nhiều khó khăn, từ khi đón thêm thành viên mới càng ngập trong cảnh túng thiếu.
Đáng buồn hơn, sau khi sinh hai người con, sức khỏe chị Tiền sa sút. Nhiều lần, chị bị bệnh thiếu máu lên não, phải uống thuốc, nằm điều trị tại nhà và hạn chế lao động cực nhọc. Mọi gánh nặng mưu sinh chỉ còn trông chờ vào anh Đẹt. Hai đứa con của anh chị thể trạng yếu từ lúc lọt lòng nên trái gió trở trời lại đổ bệnh, ốm đau. Anh Đẹt kể, có những lúc tiền bạc trong nhà hết sạch, anh phải chạy vạy khắp nơi để vay tiền chạy chữa cho con.
Bên trong căn nhà không có tài sản gì giá trị. |
Cho vợ đi… lấy chồng để thoát nghèo
Cuối năm 2013, chị Tiền tình cờ gặp một người môi giới hôn nhân cho các cô gái lấy chồng ngoại quốc. Nghe lời ngon ngọt, viễn cảnh tươi sáng mà bà ta “vẽ” ra, chị Tiền gật đầu ưng thuận xuất ngoại… lấy chồng.
“Vợ tôi bảo, cô ấy muốn thử phen này kiếm tiền về lo cho hai con ăn học, đổi đời. Biết vợ thương con, thương gia đình, lại trong lúc nhà đang thiếu nợ ngập đầu, tôi cuối cùng cũng bất lực cắn răng chấp nhận” - anh Đẹt kể lại.
Được anh Đẹt đồng ý, chị Tiền hứa khi sang nước ngoài sẽ sớm gửi tiền về cho chồng chăm sóc con cái. Tuy nhiên, từ khi xuất ngoại lấy chồng, chị Tiền bị chồng giam lỏng, đánh đập. Có lần, chị lén ra ngoài gọi điện được về cho gia đình chồng và cha mẹ ở Việt Nam cầu cứu.
Thương vợ, anh Đẹt tìm đến người môi giới cho chị Tiền lấy chồng ngoại hỏi sự tình thì bị bà này thẳng thừng: “Tôi không biết! Giờ muốn đón vợ về đoàn tụ thì phải đưa 10 triệu đồng tiền chi phí đi lại”. Với khát khao mong vợ sẽ về đoàn tụ, dù khó khăn, túng thiếu, anh Đẹt vẫn cố gắng vay mượn nhưng không thể gom đủ tiền như yêu cầu.
Quá buồn chán, ngày 26/4, người đàn ông hai mặt con này đã mua thuốc diệt cỏ tự tử, mong trốn chạy mọi khổ đau. “Tôi định uống một mình nhưng khi nhìn hai đứa con, lại nghĩ nếu chết đi, ai sẽ trông nom chúng? Vì vậy, tôi liều mình cho cả ba cùng chết…”. May mắn cho anh và các con khi em gái chị Tiền lúc qua nhà vô tình phát hiện nên kịp thời can ngăn…
Nỗi đau xuất ngoại “lấy chồng”
Trong lúc tuyệt vọng, bơ vơ nơi xứ người thì chị Tiền tình cờ gặp một người bạn đồng hương cũng là “cô dâu xa xứ”, sống gần nhà chị đến thăm. Nhờ đó, chị Tiền nhanh chóng bắt liên lạc “cầu cứu” gia đình. Cảm thông với hoàn cảnh gia đình anh Đẹt, một người em bà con của chị Tiền tên là Lê Thị Mỹ Hoa (37 tuổi, hiện đang sống ở Đài Loan) đã gửi tiền để giúp chuộc vợ anh về.
Khi đã đoàn viên cùng với chồng và hai con ở quê nhà, chị Tiền vẫn chưa nguôi ngoai được nỗi đau. Nói về cảm giác của chị khi quay về với chồng con ở quê nhà, chị Tiền im lặng một chút rồi nở nụ cười rạng rỡ: “Tôi cứ nghĩ đến cảnh gặp lại người thân, nhất là hai đứa con thì vui không sao tả nổi”.
Dưới mái nhà tạm bợ được xây dựng bởi tình thương của bà con lối xóm, anh Đẹt - chị Tiền bắt đầu trở lại cuộc sống khó khăn như trước đây. Tuy khổ sở nhưng đổi lại, chị được chồng và người thân yêu thương, đùm bọc, không còn phải chịu cảnh thấp thỏm lo âu hay đau khổ nơi xứ người.
Gia đình anh Đẹt - chị Tiền trong ngày đoàn tụ. |
Nói về những dự định sắp tới, chị Tiền cho biết, năm sau đứa con lớn của anh chị đủ tuổi vào lớp 1. Anh chị đang cố gắng từng ngày đi làm thuê làm mướn để có thể lo cho con cái được ăn học đàng hoàng, không phải chịu khổ cực như cha mẹ chúng.
“Không có kiến thức thua thiệt lắm anh ơi, cả về trang trải cuộc sống lẫn việc nhẹ dạ cả tin để người khác lợi dụng trắng trợn mà chẳng làm gì được. Tôi mong con mình lớn lên không như cha mẹ là được rồi” - chị Tiền rút ra bài học xương máu sau biến cố cuộc đời.
Ông Diệp Văn Thành (Trưởng ấp Tân phước, P. Tân Hưng, Q. Thốt Nốt) cho hay: "Trong ấp, gia đình anh Đẹt thuộc diện có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Gia đình không có đất canh tác, quanh năm sống nhờ công việc làm thuê, làm mướn. Từ ngày vợ vắng nhà, anh Đẹt bận chăm con, bỏ bê công việc nên cuộc sống càng túng quẫn hơn. Nhiều lần, chính quyền địa phương đã đến thăm hỏi, tìm cách giúp đỡ. Đặc biệt, hai đứa con anh Đẹt không có điều kiện đi học, chính quyền đã hỗ trợ, giải quyết việc học tập cho các cháu. Riêng số tiền anh Đẹt vay vốn ngân hàng chính sách, địa phương cũng đã liên hệ với các bên có liên quan nhằm gia hạn, giúp gia đình ổn định cuộc sống trước mắt".