Lợi dụng sự mất cảnh giác của gia đình nhà “chồng” ở Trung Quốc, một cô gái Việt Nam đã chạy bộ hàng cây số, tìm đến đồn công an sở tại trình báo và cầu cứu.
Tuy nhiên, tại đây cũng không ai hiểu được cô nói gì, mãi đến khi có người phiên dịch thì nạn nhân mới được giải cứu, thoát khỏi “động quỷ” an toàn. Về đến Việt Nam, cô gái lập tức viết đơn tố giác những người liên quan đã lừa bán cô và nhiều nạn nhân khác sang nước ngoài để trục lợi bất chính.
Chưa kịp ước mơ đã vỡ mộng
Những ngày qua, nhiều người dân tại các tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long không ngớt bàn tán xôn xao về việc nhiều cô gái Việt Nam bị sập bẫy bọn buôn người, lừa bán sang Trung Quốc làm gái mại dâm, núp bóng dưới hình thức đăng ký kết hôn giả. Tuy nhiên, trong số những cô gái này thì chỉ duy nhất một nạn nhân là Lê Thị Cẩm Vân (SN 1993, trú tại ấp Thuận Phú, xã Thuận An, thị xã Bình Minh, tỉnh Vĩnh Long) may mắn trốn thoát khỏi “động quỷ” về nước an toàn trong tiếng nấc nghẹn và mừng mừng tủi tủi của người thân, láng giềng.
Nét mặt Vân vẫn chưa hết hoảng sợ như người từ cõi chết trở về, Vân kể: “Trước Tết Nguyên đán Giáp Ngọ 2014, em có quen với một phụ nữ tên Hằng (trạc 40 tuổi, không rõ nơi cư trú). Sau nhiều lần trò chuyện “tâm đầu ý hợp” nên chúng em nhanh chóng trở thành chỗ thân tình.
Trong thời gian này, em thường xuyên kể cho bà Hằng nghe về hoàn cảnh gia đình rất khốn khó, làm mãi cũng không có dư dả gì nên lập tức bà Hằng gợi ý cho em lấy chồng nước ngoài sẽ được đổi đời, mới mong có cơ hội thoát khỏi cảnh nghèo đói, chạy ăn từng bữa. Sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, cuối cùng em ưng thuận với bà Hằng là sang Trung Quốc dưới dạng du lịch để lấy chồng bên đó. Đồng thời, bà Hằng trao tay em 40 triệu đồng và bà không quên để lại lời dặn “ưng chồng xong sẽ quay về Việt Nam làm thủ tục đăng ký kết hôn” và bà Hằng còn trấn an “khi em tới Trung Quốc sẽ có người đưa đón”.
Lê Thị Cẩm Vân lúc còn ở Việt Nam. |
Cố giữ lấy sự bình tĩnh, Vân kể tiếp: “Đúng như những gì bà Hằng nói, khi các loại giấy tờ cần thiết đã hoàn tất, em bay sang Trung Quốc thì được một phụ nữ tên Nhi (khoảng 40 tuổi, nói tiếng Trung Quốc rất giỏi) đón tiếp và sắp xếp chỗ nghỉ lại cho em”. Hai ngày sau, người phụ nữ tên Nhi bảo sẽ tổ chức đám cưới cho em rồi đưa em trở về lại Việt Nam để làm thủ tục đăng ký kết hôn với người chồng chưa từng quen biết. Gần suốt một tháng ở lại quê nhà lo liệu xong các thủ tục để kết hôn với ông chồng Trung Quốc, rồi em lại tất tả bay sang Trung Quốc, chấp nhận về làm dâu xứ lạ”.
Cuộc sống như “địa ngục” và cuộc trốn thoát ly kỳ
Vân rưng rưng nước mắt nói: “Sau những ngày về làm vợ cho gã chồng người Trung Quốc thì em bắt đầu bị quản thúc, lấy hết tiền bạc, vòng vàng cùng các loại giấy tờ tùy thân. Khi đó, em chỉ biết khóc nức nở, vì bất đồng về ngôn ngữ nên cả hai không thể hòa hợp được”.
“Cưới chưa được bao lâu, người chồng Trung Quốc đóng cửa nhốt em lại, không cho ra ngoài hay đi đâu cả, tiền bạc thì không có một xu dính túi, điện thoại cũng chẳng được sử dụng. Suốt bốn tháng bị giam giữ trong tăm tối, đối với em như kiếp sống ngục tù. Gã chồng nhẫn tâm liên tục hành hạ em về thể xác lẫn tinh thần cả ngày lẫn đêm. Biết mình bị sập bẫy bọn buôn người, chuyên lừa những phụ nữ nhẹ dạ cả tin để bán sang Trung Quốc làm nô lệ tình dục, hoặc cung ứng gái cho các động chứa mại dâm nên trong em lóe lên tia sáng hy vọng, quyết tìm cách trốn thoát khỏi “động quỷ” này càng sớm càng tốt thì mới có cơ may tồn tại trên cõi đời và vạch trần đường dây buôn người xuyên quốc gia”, Vân chia sẻ.
Từ trái sang, bà ngoại và mẹ nạn nhân H. |
Trong một lần gia đình nhà chồng lơ là, mất cảnh giác, Vân đã nhanh chóng bỏ trốn và chạy bộ như bay hàng cây số để tìm đến đồn công an sở tại trình báo, xin cứu giúp. Vân nhớ lại: “Tại đây, em không có tiền, không giấy tờ tùy thân, bộ dạng như người ăn xin nên công an cũng không hiểu em đang nói gì, chỉ đến khi có một người đàn ông tốt bụng (sau này em mới biết là người Việt Nam) cũng đang làm việc gần đó đến phiên dịch, giải thích giúp em thoát khỏi cảnh “địa ngục” an toàn và đưa về nước. Về đến quê nhà thì em mới biết mình vẫn còn sống, em như được tái sinh thêm lần nữa”.
Vẫn còn nhiều nạn nhân đang bị “mắc bẫy” ở xứ người?
Trao đổi với PV, Vân còn cho biết thêm: “Trong lần sang Trung Quốc đó, ngoài em còn có một người bạn tên Nguyễn Thị Thảo (tức Kim, SN 1982, quê tỉnh Bến Tre) cũng là nạn nhân của bọn buôn người. Khi còn ở Trung Quốc, nhiều lần em lén lút mượn điện thoại của mấy đứa trẻ ở đó liên lạc thăm hỏi Thảo thì được biết Thảo cũng bị hành hạ, đánh đập đến thừa sống thiếu chết, hiện đang bị giam giữ trong một ngôi nhà ở trên ngọn đồi, xung quanh toàn là rừng núi, hoang vu.
Nghiêm trọng hơn, để giải thoát, Thảo đã hai lần tìm đến cái chết bằng cách tự tử nhằm phản đối hành động nhẫn tâm của bọn chúng nhưng bất thành. Đặc biệt, sau cuộc trò chuyện với Thảo lần đó cho đến nay thì em mất luôn liên lạc một cách đầy bí ẩn, khiến em nhiều đêm không thể chợp mắt được vì hoang mang lo sợ, cứ nguyện cầu nơi ấy Thảo vẫn còn sống sót và chờ mong ngày được giải cứu mà về lại Việt Nam đoàn tụ cùng gia đình”.
Bà Phạm Thị Lụa (SN 1949, là bà ngoại của Vân) tỏ ra hoảng loạn, thất thần cho hay: “Trước đó, cháu Vân nói với gia đình là sẽ làm thủ tục đi du lịch Trung Quốc một tuần, rồi lấy chồng luôn bên đó, cứ tưởng nó nói chơi ai dè là thật”.
Bà Nguyễn Thị Trang (SN 1974, mẹ Vân) tiếp lời: “Hơn bốn tháng sống ở xứ người, con tôi chỉ gọi điện thoại về có hai lần và lần nào cũng khóc than thảm thiết, nói rằng bị chồng đánh đập, hành hạ dã man, luôn bị giam giữ cẩn thận, chẳng được đi đâu, điện thoại cũng không cho xài, giấy tờ tùy thân cũng bị lấy giấu sạch. Tôi nghe con gái than khóc mà tim tôi đau nhói từng cơn và chẳng biết phải làm sao, chỉ biết chắp tay mong con được bình an. Ngày hay tin con gái tôi được trốn thoát trở về, gia đình, làng xóm vui mừng đến tột cùng.
Dư luận tại địa phương hết sức phẫn nộ về bọn buôn người, lừa bán phụ nữ Việt Nam sang Trung Quốc làm “nô lệ tình dục”. Đến bao giờ bọn “hút máu” trên thân xác của người phụ nữ bị triệt phá thì người dân nơi đây mới hết hoang mang, lo sợ. Qua đây, tôi cũng tha thiết nhắn nhủ với đấng sinh thành, đừng vì cuộc sống khó khăn thực tại mà đánh đổi cả mạng sống, dứt đi núm ruột yêu thương của mình như một “trò chơi sinh tử” để rồi có ân hận cũng quá muộn màng”.
* Tên nhân vật đã được thay đổi