Chelsea Marina West, quản lý chương trình tại Christie's Education, mở đầu sự kiện bằng việc chào mừng khán giả và nhấn mạnh bối cảnh đặc biệt của tuần đó tại London, khi hai báo cáo quan trọng về ngành nghệ thuật được công bố. Báo cáo “Sophie McPherson Art Market Talent” (Tài năng thị trường nghệ thuật Sophie McPherson) chỉ ra nam giới kiếm nhiều hơn phụ nữ ở châu Âu, Anh và Mỹ, phản ánh bất bình đẳng cấu trúc. Trong khi đó, “Hardwiring Change in the Workplace for Women” (Củng cố thay đổi nơi làm việc cho phụ nữ) do AWITA và Artnet tổ chức cho thấy, qua khảo sát 2.000 phụ nữ, các thách thức về lương, cân bằng công việc - cuộc sống, chăm sóc trẻ em và thăng tiến vẫn tồn tại. Nhu cầu cố vấn cũng rất lớn, với 75% nhân viên từ cấp trung đến cao cấp mong muốn được hỗ trợ.
Chelsea đặt câu hỏi: “Làm sao đạt được bình đẳng giới? Làm sao để phụ nữ được hỗ trợ đầy đủ?” Cô thừa nhận không có giải pháp đơn lẻ, nhưng cộng đồng có thể là công cụ mạnh mẽ để kết nối, chia sẻ và nâng đỡ lẫn nhau.
Sara Kay bắt đầu bài nói bằng tuyên ngôn: “Cộng đồng là một động từ.” Với cô, cộng đồng là hành động – chứng kiến, tôn vinh và ủng hộ. Chứng kiến – lắng nghe và hiện diện; tôn vinh – cùng ăn mừng vì niềm vui, chia sẻ nỗi buồn; và ủng hộ – khuyến khích, mở rộng cơ hội. Những hành động nhỏ này, theo Sara, tạo ấn tượng lâu dài, duy trì kết nối mạnh mẽ ngay cả trong khó khăn.
Sara kể rằng 25 năm trước, khi bắt đầu tại Christie's, cô xây dựng những tình bạn nữ giới quan trọng, trở thành nguồn nuôi dưỡng đến nay. Họ chứng kiến cuộc sống của nhau, ăn mừng chiến thắng, chia sẻ nỗi buồn, bảo vệ và hỗ trợ lẫn nhau bằng nguồn lực – từ mối quan hệ đến kinh nghiệm. “Chúng tôi xem chiến thắng của nhau như của chính mình,” cô nói.
Sara chia sẻ cô cũng bắt đầu từ con số không. Cô khuyên: “Đa dạng hóa trải nghiệm – thực tập, tình nguyện, làm việc bán thời gian. Qua đó, bạn sẽ gặp người phù hợp.” Về cân bằng hợp tác và cạnh tranh, Sara nói phụ nữ cần từ bỏ tư duy “zero-sum game” (thắng lợi của người này đồng nghĩa với thất bại của người khác): “Thành công của bạn không lấy đi cơ hội của tôi. Hãy tìm người cùng giá trị để thực hành điều này,” cô nhấn mạnh.
![]() |
Về sự hỗ trợ từ nam giới và các nhóm khác, Sara nhấn mạnh tầm quan trọng của sự liên minh này. Cô nói: “Chúng ta nên mời người ngoài tham gia, quan sát, và tôi muốn điều này lan rộng, bắt đầu từ chính mình.” Khi cộng đồng có nguy cơ khép kín, Sara chủ động mời gọi và suy ngẫm để mở rộng.
Để kết nối nghệ sĩ, nhà sưu tập và cộng đồng, cô gợi ý bắt đầu từ sở thích cá nhân, tham gia ngành đa dạng và để mạng lưới phát triển tự nhiên. Về giữ cộng đồng gắn kết, Sara nhấn mạnh sự linh hoạt: “Lắng nghe cộng đồng cần gì, thị trường nói gì, rồi điều chỉnh. Đừng ôm đồm quá nhiều.”
Về tương lai ngành nghệ thuật, Sara không dự đoán cụ thể giữa bất ổn hiện tại, nhưng khẳng định: “Đây là thời điểm tuyệt vời để cùng nhau đặt câu hỏi và tạo điều mới mẻ. Không phải tương lai là gì, mà chúng ta làm gì ngay bây giờ.” Khi được hỏi cách tiếp cận người trong ngành, cô khuyên làm điều đó chân thành, tôn trọng, tham gia tổ chức sẵn có để gặp gỡ tự nhiên. Chelsea đồng tình: “Hầu hết sẵn lòng uống cà phê nếu bạn hỏi tử tế.” Về hợp tác với nam giới, Sara nói không khó nếu thực sự là hợp tác, nhưng cần đảm bảo mối quan hệ lành mạnh. Chelsea nhấn mạnh cộng đồng là hành động thiết thực, bắt đầu từ những kết nối nhỏ, để tạo tương lai đoàn kết và bền vững hơn cho phụ nữ trong nghệ thuật.