Tương lai của ẩm thực đường phố có thể là... robot?

0:00 / 0:00
0:00
(Ngày Nay) - Hôm qua, chúng tôi đi ăn trưa ở một nhà hàng Thái nhỏ xinh. Tom yum nóng hổi, pad Thái thơm lừng, cơm chiên trứng đậm đà, ngồi trò chuyện về ẩm thực tứ phương, rồi chúng tôi lại hỏi nhau: Nếu một ngày robot thay thế hoàn toàn con người trong việc nấu nướng và bán đồ ăn, sẽ thế nào nhỉ? Không phải kiểu cobot, con người hợp tác với máy móc – mà là robot tự làm hết mọi thứ. Tưởng tượng một xe xôi lạc bánh khúc hay bánh dày bánh giò ngoài phố do robot vận hành, liệu có khả thi?
Tương lai của ẩm thực đường phố có thể là... robot?

Trước đây, khi đi du lịch Hàn Quốc và Nhật Bản, tôi từng thích thú với những robot nhỏ chạy bíp bíp mang đồ ăn ra bàn. Nhìn chúng từ tốn lướt qua, mang theo đĩa sushi hay bát ramen nóng hổi đặt trước mặt, cảm giác vừa hiện đại vừa vui. Ở đó, robot được lập trình để làm mọi thứ nhanh chóng, chính xác, dưới sự hỗ trợ và giám sát của nhân viên. Ở Việt Nam, tôi nghe nói cũng đã có một số nhà hàng bắt đầu áp dụng mô hình cobot như vậy.

Tương lai của ẩm thực đường phố có thể là... robot? ảnh 1

Nghĩ đến thành phố mình đang sống trong nhiều năm tới, có lẽ robot cũng có thể nấu xôi dẻo đều, rắc lạc vừa đủ, gói lá chuối sạch sẽ, hay làm bánh giò đúng chuẩn. Ở chợ sáng hay bến xe, một xe robot có thể cho ra hàng trăm suất ăn trong tích tắc, đảm bảo vệ sinh – không lo dầu cũ hay tóc rơi. Những chiếc xe robot ấy có thể xuất hiện khắp góc phố, mang theo hàng trăm món ăn tiện lợi, chuẩn vị. Nhưng cái “hồn” của ẩm thực thì sao?

Ăn ngon không chỉ là chuyện vị giác. Robot ở Nhật có thể giao sushi đúng giờ, nhưng nó không kể được câu chuyện về cách chọn cá tươi như anh đầu bếp. Xe robot có thể rao “Xôi lạc bánh khúc đây!” qua loa (mà hồi bé tôi cứ ngỡ người ta rao “Tôi là... bánh khúc đây”), nhưng thiếu cái ấm áp, ngẫu hứng của giọng người bán rong trong ngõ nhỏ. Hương thơm từ nồi phở nghi ngút khói, tiếng “Ai bánh dày bánh giò nào!” vang giữa phố, hay ánh mắt cười của cô bán khi được khen – những điều ấy robot không làm được. Một món ăn dù chuẩn vị mà thiếu “hồn” thì cũng kém phần thi vị.

Ẩm thực đường phố Việt Nam là văn hóa, là không khí. Robot không trò chuyện, không hỏi “Ăn cay không em?” hay thêm chút hành phi vào gói xôi xéo vì thấy ánh mắt thòm thèm của đứa trẻ. Nếu chỉ có robot, góc phố liệu còn giữ được cái tình? Tôi nghĩ robot sẽ làm tốt ở những nơi cần tốc độ và số lượng, như khu công nghiệp hay lễ hội đông người, nơi khách chỉ muốn ăn nhanh để tiếp tục công việc hay vui chơi. Trải nghiệm ở Hàn, Nhật chứng minh điều đó – robot mang lại tiện lợi và thích thú.

Nhưng với thực tế ở Việt Nam, thay thế hoàn toàn người bán là điều vẫn quá xa vời, không chỉ vì mất đi ký ức, bản sắc, mà còn vì chi phí quá lớn cho tiểu thương. Một hướng đi khả thi hơn có lẽ là để các doanh nghiệp lớn hoặc chuỗi nhà hàng áp dụng robot ở những khâu kỹ thuật nấu nướng trong các không gian hiện đại, còn xe hàng rong đường phố vẫn giữ nguyên bóng dáng con người, với tiếng rao và cái tình không gì thay thế được. Như vậy, vừa tận dụng được công nghệ ở nơi phù hợp, vừa bảo toàn hơi thở đời sống của ẩm thực truyền thống.

Người gieo chữ bằng yêu thương ở làng Hữu Nghị
Người gieo chữ bằng yêu thương ở làng Hữu Nghị
(Ngày Nay) - Làng Hữu nghị Việt Nam được biết đến là nơi cưu mang những nạn nhân chất độc da cam. Ở đó, suốt 13 năm qua, cô giáo Nguyễn Thị Loan đã kiên nhẫn gieo từng con chữ, từng kỹ năng sống và từng niềm hy vọng cho những đứa trẻ mang nhiều khiếm khuyết nhưng luôn khao khát được lớn lên như bao người khác.
Khoảng trống nhận thức về HPV ở nam giới
Khoảng trống nhận thức về HPV ở nam giới
(Ngày Nay) - Từ năm 2026, Chính phủ chính thức đưa vắc xin HPV vào chương trình Tiêm chủng mở rộng quốc gia. Trong bối cảnh đó, việc phòng ngừa các bệnh do virus HPV gây ra không chỉ là câu chuyện của nữ giới còn là mối quan tâm chung của cả cộng đồng. Tuy nhiên, trên thực tế, nam giới - nhóm đối tượng cũng chịu nhiều nguy cơ từ HPV - vẫn đang đứng ngoài các chiến lược truyền thông và phòng bệnh.
Độc lập và hạnh phúc trong các doanh nghiệp xã hội NICE
Độc lập và hạnh phúc trong các doanh nghiệp xã hội thuộc Mạng lưới NICE
(Ngày Nay) - Có bao giờ bạn tự hỏi liệu những người khuyết tật thật sự cần gì? Họ cần lòng thương cảm? Hay họ cần các món quà vật chất từ các chương trình cứu trợ? Đều không phải. Thứ người khuyết tật cần hơn cả là được nhìn nhận như những công dân bình thường. Họ không muốn bản thân mình trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội. Họ muốn được thể hiện bản thân, được cống hiến hết mình cho cuộc sống này, để được độc lập và hạnh phúc.
Triển khai bảo hiểm y tế bổ sung là tất yếu
Triển khai bảo hiểm y tế bổ sung là tất yếu
(Ngày Nay) - Hiện nay, quyền lợi của người tham gia bảo hiểm y tế (BHYT) mặc dù được đánh giá khá toàn diện so với mức đóng, tuy nhiên chưa đủ để đáp ứng nhu cầu ngày càng cao và đa dạng của toàn bộ người dân.
Ảnh minh hoạ.
Tạo môi trường pháp lý thuận lợi để phát triển giáo dục nghề nghiệp
(Ngày Nay) - Bộ Giáo dục và Đào tạo đang dự thảo Nghị định quy định chi tiết một số điều của Luật Giáo dục nghề nghiệp nhằm hướng dẫn các quy định mới của Luật Giáo dục nghề nghiệp, kiến tạo môi trường pháp lý thuận lợi để phát triển giáo dục nghề nghiệp, đáp ứng nhu cầu của người học, thị trường lao động.
Hoạt động nghiên cứu khoa học tại trường Trường Đại học Khoa học và Công nghệ Hà Nội (USTH). Ảnh: VGP.
Đầu tư khoa học cơ bản đúng hướng, hiệu quả được đo đếm rõ ràng
(Ngày Nay) - Sau hơn 5 năm triển khai, Chương trình 562 về phát triển khoa học cơ bản đã ghi dấu bằng những kết quả cụ thể: Số lượng và chất lượng công bố quốc tế tăng đều, nhiều nhóm nghiên cứu mạnh được hình thành, vị thế khoa học Việt Nam tiếp tục được củng cố trên bản đồ khu vực và thế giới.