Sau khi đưa chúng tôi vào với mê hồn trận kiến thức về căn bệnh thế kỷ HIV – AIDS, “thần y” Tô lôi chiếc cặp đen và bỏ ra 1 tập giấy mà theo như ông nói, đó “toàn là bệnh án” của những người chữa bệnh HIV – AIDS của ông đã khỏi, lấy nhau rồi sinh con mà không có vấn đề gì.
Khám HIV chỉ đo huyết áp
Tỏ vẻ tò mò, chúng tôi xin phép thầy được xem hồ sơ bệnh án nhưng thầy chối đây đẩy. “Không được, cái này là bí mật cá nhân, tôi không thể cho xem được, các anh thông cảm”.
Vừa nói, thầy vừa huơ huơ tập hồ sơ trước mặt chúng tôi: “Đây này, có người tận Lạng Sơn, có người lại tận trong miền Nam biết tiếng tôi cũng ra đây chữa…”
Nói rồi thầy quay ra hỏi chúng tôi: “Thế giờ thầy viết hồ sơ bệnh án rồi khám sơ qua cho nhé. Nếu muốn làm xét nghiệm luôn tại đây thì thầy đưa đến phòng khám. Còn không thì tùy, các anh có thể tự đi xét nghiệm”.
Vị "thần y" đang thăm khám cho bệnh nhân trong một phòng ở khách sạn Vạn Xuân Vượng.
Chúng tôi gật đầu đồng ý, thầy cầm một tờ hồ sơ còn mới nguyên và bắt đầu hỏi thông tin bệnh nhân. Tỏ vẻ biết cách giữ bí mật cho người mắc căn bệnh nhạy cảm này, thầy căn dặn: “Tên thì cứ nói họ với tên đệm đúng, còn tên thích cho tên gì thầy viết. Ngày tháng năm sinh, địa chỉ thì cho chuẩn để có gì thầy còn gửi thuốc…”.
Đến lúc điền các thông tin về sức khỏe trong bệnh án, miệng thầy hỏi nhưng tay thầy tự điền… mà không cần sự trợ giúp của tôi.
Đứng cạnh, nhìn tập hồ sơ lưa thưa vài tờ thầy cầm trên tay tôi phát hiện, thực ra đó là những thông tin được điền một cách qua loa mà tôi tin rằng, chỉ điền cho có lệ…
Ghi xong hết mọi thông tin trong bệnh án, thầy đề nghị khám sơ qua xem tình hình cơ thể bệnh nhân như nào. Tôi cởi áo ngoài, nằm lên giường; thầy lôi trong cặp ra dụng cụ đo huyết áp, quấn vào tay rồi bóp bóp mấy cái. Nhìn chiếc đồng hồ quay vòng vòng, thầy phán huyết áp 130 – hơi cao…
Xong công đoạn khám, thầy ngồi ra ghế, lôi ra một tờ giấy khác. Vừa viết, thầy vừa dặn dò: “Thầy viết cái này, xong con nhìn vào đó đi làm xét nghiệm. Thầy chỉ ghi những xét nghiệm cần thiết cho đỡ tốn kém”. Tờ giấy đó thầy đưa cho tôi, ghi rõ xét nghiệm những chỉ số gì, xét nghiệm ở đâu, giá tiền bao nhiêu…
Chỉ nhận bệnh nhân dương tính với HIV
Bản thân nhận chữa căn bệnh HIV – AIDS, nhưng thầy Tô cũng có những nguyên tắc riêng. Theo đó, chỉ những người nào dương tính với HIV thì thầy mới nhận. Còn ai trong giai đoạn cửa sổ (lúc chưa xác định được bệnh), sau khi hết 6 tháng, đi xét nghiệm dương tính thầy mới nhận.
“Về nguyên tắc, tôi chữa bệnh một là phải có sổ lĩnh ARV, hai là phải xét nghiệm khẳng định, 3 là chưa xét nghiệm thì tôi phải xét nghiệm lại. Rõ ràng mắt thấy tay sờ tôi mới chữa. Giờ lấy thuốc về phòng thì không bao giờ tôi dám, vì phải đúng thuốc đúng bệnh. Cứ phải xét nghiệm dương tính tôi mới nhận, còn chưa biết thì cho tiền tôi cũng không dám.”
Theo thầy Tô, nguyên tắc đó được đặt ra để… định hướng trước xem cái gì vừa tầm tay mình. Sau đó thầy Tô sẽ tổng hợp hồ sơ, bệnh nhân cầm 1 bộ hồ sơ (photo) còn thầy sẽ cầm bộ chính.
Nói về quy trình chữa bệnh, thầy Tô cho hay, nếu đồng ý, thầy Tô sẽ chữa cho bệnh nhân trong vòng 4 tháng; sau 2 tháng chữa mà tăng cân, khỏe mạnh, cảm thấy ăn được, ngủ được nghĩa là sức khỏe tốt lên.
Thêm nữa, nếu xét nghiệm thấy thông số tốt thì thầy sẽ bốc thuốc tiếp. Sau 6 đến 7 tháng, bệnh nhân có thể xét nghiệm lại sẽ thấy sức khỏe tốt, không bị thêm bệnh tật nữa và có thể bỏ thuốc ARV mà vẫn khỏe.
Thầy Tô cũng không quên dặn dò, muốn chữa khỏi thì người bệnh phải tin tưởng. “Nếu anh chị vẫn không tin tưởng thì tốt nhất cứ tìm hiểu kỹ. Chưa tin tưởng mà chữa thì cũng không nên...”
BTV