Cuộc chiến loa kéo

0:00 / 0:00
0:00
(Ngày Nay) -  Mấy hôm nay thấy anh em bàn nhiều về cuộc chiến loa kéo bên Linh Đàm. Lại kể chuyện loa kéo nhà tôi.
Cuộc chiến loa kéo

Chuyện là ngay chân nhà tôi cả tuần qua có một quán mới mở. Quán bún, mà lại có giàn karaoke. Chủ quán là một thanh niên rất trẻ quãng ngoài 60, thường tụ tập bạn bè biểu diễn văn nghệ buổi tối và các buổi quán vắng. Không biết vì chất lượng bún hay chất lượng giọng, mà quán cơ bản là vắng, càng vắng càng hát, càng hát càng vắng.

Tôi đi cả ngày, tối về tắm rửa cơm nước xong trong không gian thật phiêu thì thấy tiếng hát bay trên thành phố bâng khuâng.

Sau 3 ngày thì tôi bắt đầu viết luận án khoa học chứng minh rằng khoảng cách lý tưởng nhất để tiếp nhận âm thanh là từ tầng 3, tối ưu trong điều kiện mở cửa sổ hóng gió, gần như không suy giảm tín hiệu khi đóng cửa, kéo rèm và bịt tai.

Sau 5 ngày, tôi viết tâm thư kiến nghị Bộ Giáo dục ngoài môn Giáo dục công dân nên tăng số tiết lên gấp đôi và giữ cho đến hết chương trình đào tạo thạc sĩ chứ không chỉ dừng ở cấp PTTH, thì nên đưa môn Thanh nhạc vào nhóm môn bắt buộc thi tốt nghiệp, chấm thật gắt. Toán Văn Anh mấy điểm cũng không sao chứ Hát mà dở thì không cho lên lớp.

Hôm qua, do bị chảy máu cam nên tôi về nhà sớm. Qua quán bún, tôi thấy tổ văn công đang hát Ú Òa Mình Chị Là Một Ngừi Đến Sauuuu. Nghĩ đến một buổi tối êm ả đang chờ đợi, bèn phi vào quán.

Chủ quán nhìn bộ dạng của tôi, rất ý tứ tiến đến hỏi, Cháu ăn bún?

- Dạ không, cho cháu ngồi nghỉ nhờ tí.

- À ừ, cứ ngồi đi, uống gì không chú lấy?

- Cho cháu xin cốc chè đặc để lấy lại bình tĩnh ạ.

Chủ quán rót chè vào cốc to, mang tới cho mình. Lúc này tổ văn công đã chuyển sang Phận là con gái chưa một lần yêu ai do ca sĩ Salt Pepper thể hiện.

- Thế làm sao mà... - chủ quán hắng giọng nhìn vệt máu trên ngực áo tôi, cân nhắc câu chữ - ...mà như này hả cháu?

- Dạ cháu đánh nhau.

- Biết ngay mà. Sao lại đánh nhau?

- Cũng không có gì chú ạ. Cái lão bảo vệ ở cơ quan cháu hát karaoke, đây đúng cái bài này này - mình chỉ vào màn hình - Cháu đã bảo bao lần rồi, hát cũng được, đừng hát to. Hát to cũng đành, thì đừng hát sai. Nhưng cứ đến cái câu “Chưa yêu lần nao...” thì lại rống lên “Chưa yếu lần nao..”. Mười lần như cả mười. Hôm nay không nhịn được nữa, cháu đấm cho mấy phát.

Nói đến đây tự nhiên thấy volume loa nhỏ xuống một nửa, Duyên Phận cũng trở nên rất nhỏ nhẹ. Chủ quán im im một lúc rồi mới khẽ khàng.

- Thôi uống nước rồi về nghỉ ngơi...

- Nghỉ ngơi gì nữa chú, bực hết cả mình. Cháu ngồi đây nghe các cô chú hát cho vui. Đấy cô hát cái câu Chưa Yêu Lần Nao gần chuẩn rồi, chỉ hơi Yếu một tí. Cô tua lại cháu nghe xem nào.

- Ấy thôi thôi, cô chú nghỉ bây giờ í mà. Hát đủ rồi. Cháu về nghỉ đi nhé. Nay quán đóng cửa sớm tụi chú đi tập dưỡng sinh cháu ạ.

- Ơ thế ạ, tiếc quá nhở, đang hát to. Thế lần sau cô chú hát cháu lại xuống nghe, để cháu thẩm âm và chỉnh tone cho, trước cháu có học tán thủ mà.

Thế xong tôi về, nấu mỳ tôm ăn và đi ngủ, rất ngon.

Người gieo chữ bằng yêu thương ở làng Hữu Nghị
Người gieo chữ bằng yêu thương ở làng Hữu Nghị
(Ngày Nay) - Làng Hữu nghị Việt Nam được biết đến là nơi cưu mang những nạn nhân chất độc da cam. Ở đó, suốt 13 năm qua, cô giáo Nguyễn Thị Loan đã kiên nhẫn gieo từng con chữ, từng kỹ năng sống và từng niềm hy vọng cho những đứa trẻ mang nhiều khiếm khuyết nhưng luôn khao khát được lớn lên như bao người khác.
Khoảng trống nhận thức về HPV ở nam giới
Khoảng trống nhận thức về HPV ở nam giới
(Ngày Nay) - Từ năm 2026, Chính phủ chính thức đưa vắc xin HPV vào chương trình Tiêm chủng mở rộng quốc gia. Trong bối cảnh đó, việc phòng ngừa các bệnh do virus HPV gây ra không chỉ là câu chuyện của nữ giới còn là mối quan tâm chung của cả cộng đồng. Tuy nhiên, trên thực tế, nam giới - nhóm đối tượng cũng chịu nhiều nguy cơ từ HPV - vẫn đang đứng ngoài các chiến lược truyền thông và phòng bệnh.
Độc lập và hạnh phúc trong các doanh nghiệp xã hội NICE
Độc lập và hạnh phúc trong các doanh nghiệp xã hội thuộc Mạng lưới NICE
(Ngày Nay) - Có bao giờ bạn tự hỏi liệu những người khuyết tật thật sự cần gì? Họ cần lòng thương cảm? Hay họ cần các món quà vật chất từ các chương trình cứu trợ? Đều không phải. Thứ người khuyết tật cần hơn cả là được nhìn nhận như những công dân bình thường. Họ không muốn bản thân mình trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội. Họ muốn được thể hiện bản thân, được cống hiến hết mình cho cuộc sống này, để được độc lập và hạnh phúc.
Triển khai bảo hiểm y tế bổ sung là tất yếu
Triển khai bảo hiểm y tế bổ sung là tất yếu
(Ngày Nay) - Hiện nay, quyền lợi của người tham gia bảo hiểm y tế (BHYT) mặc dù được đánh giá khá toàn diện so với mức đóng, tuy nhiên chưa đủ để đáp ứng nhu cầu ngày càng cao và đa dạng của toàn bộ người dân.
Hoạt động nghiên cứu khoa học tại trường Trường Đại học Khoa học và Công nghệ Hà Nội (USTH). Ảnh: VGP.
Đầu tư khoa học cơ bản đúng hướng, hiệu quả được đo đếm rõ ràng
(Ngày Nay) - Sau hơn 5 năm triển khai, Chương trình 562 về phát triển khoa học cơ bản đã ghi dấu bằng những kết quả cụ thể: Số lượng và chất lượng công bố quốc tế tăng đều, nhiều nhóm nghiên cứu mạnh được hình thành, vị thế khoa học Việt Nam tiếp tục được củng cố trên bản đồ khu vực và thế giới.