Mẹ tôi!

Khi còn học tiểu học, trong mắt tôi, mẹ là thần tiên làm được tất cả mọi việc, những gì tôi không làm được mẹ đều làm cho tôi, cậy mẹ thương mình, tôi luôn ỷ lại vào mẹ.
Mẹ tôi!

Lên cấp 2, tôi học trường huyện xa nhà hơn 20 cây số, tuần đầu tiên không sao ngủ được vì nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ. Cuối tuần, được nghỉ phép, tôi chạy ào về nhà, vừa vào đến cửa trông thấy mẹ, tôi không nín nổi liền òa khóc.

Mẹ tôi! - anh 1

Con cái là mặt trời của cha mẹ

Năm cuối cấp 2, những cảm xúc ấy không còn nữa, cái tuổi mà người ta thường nói “đang tuổi ẩm ương”, cứ tưởng mình đã khôn lớn, đã biết nhiều lắm. Tối thứ 6 hàng tuần, nằm trên giường gọi điện về cho mẹ, chỉ biết thao thao bất tuyệt về những hoài bão đầy lớn lao của mình, mẹ thường lắng nghe chờ cho đến khi tâm trạng tôi dịu bớt, mẹ lại hỏi nhẹ nhàng hỏi xem tôi ăn uống thế nào, có thiếu tiền tiêu vặt không. Tôi cụt hứng hậm hực: Phụ nữ trong nhà chỉ biết quan tâm toàn những chuyện vặt vãnh thế thôi.

Mẹ tôi! - anh 2

Có khi gần nửa năm tôi không về thăm nhà

Sau khi đi làm, có khi gần nửa năm tôi không về thăm nhà, quen với cuộc sống thành phố tiện nghi, tôi không muốn về quê. Mùa đông đến, tôi về thăm nhà, trên đường về lại cảm thấy sao chỗ nào cũng bẩn thỉu, nhếch nhác đến thế. Vừa bước vào cửa, lại trông thấy mẹ đang ngồi giặt quần áo cạnh bếp lò. Khoảnh khắc đầu tiên khi mẹ nhìn thấy tôi, những giọt nước mắt chầm chậm lăn dài trên má, vẻ nghẹn ngào của mẹ khiến tôi sửng sốt: - Con về rồi à, sao mãi không về thăm nhà hả con?

Sau cuộc hôn nhân tan vỡ, tôi mang theo con vất vả bươn trải cuộc sống ở nơi đô thị phồn hoa, nhưng đêm về, một mình cô đơn không người dựa dẫm, tôi chỉ mong có một bờ vai để mình được tựa vào, hình ảnh mẹ lại thấp thoáng hiện lên khi gần khi xa trong đầu tôi. Lúc này, tôi mới chợt nhận ra mẹ đã già rồi, mẹ không thể ở bên tôi, chăm lo cho tôi được.

Mẹ tôi! - anh 3

Sau khi ba tôi mất, mẹ sống cùng em gái, tôi vẫn ít khi về, mẹ vẫn thường dặn tôi: - Con bận, mọi người không giúp gì được cho con, hai mẹ con con ở ngoài đó nhớ giữ gìn sức khỏe, không có thời gian không phải về đâu, mẹ không sao cả. - Tôi ỷ vào cái lý do đó nên cũng không về nhà thật, chỉ vội vàng đáo qua nhà mỗi dịp lễ Tết đến. Không phải tôi không nhìn thấy ánh mắt bịn rịn lưu luyến trong mắt mẹ, nhưng tôi nghĩ việc học của con còn quan trọng hơn, tôi cũng thầm tự nhủ với lòng mình: Đợi thêm chút thời gian nữa, khi con tôi vào đại học, nhất định tôi sẽ đón mẹ lên sống cùng để lo tròn chữ hiếu với mẹ.

Năm ngoái, mẹ bị phải nhập viện vì bệnh tiểu đường, em trai và em gái con cái đều còn quá nhỏ, nên chỉ có mình tôi chăm sóc mẹ ở viện. Mấy chục ngày mẹ nằm viện, mẹ luôn để ý sắc mặt tôi, dường như mẹ không đành lòng khi mình đã gây thêm phiền phức cho con cái. Một hôm, tôi quên để lại tiền ăn trưa cho con gái, nên hơi sốt ruột, mẹ trông thấy vậy lo lắng nói: - Con mau về đi, mẹ ở đây một mình không sao. - Bình thường, thương hai hai đứa em con nhỏ, lại cũng khó khăn, tôi tự nguyện một mình ở bên mẹ, nhưng tự nhiên nghe mẹ nói ở một mình lòng tôi thoáng cảm thấy bực dọc mới buột miệng: - Không ai đến thay cho con, làm như mẹ của mình con vậy? - Nói xong tôi mới giật mình nhận ra mình đã lỡ lời, vội quay sang nhìn mẹ. Mẹ không nói gì, nhưng ánh mắt đong đầy nỗi xót xa thương con. Tôi tìm chuyện khác nói át đi, mẹ cũng cười làm như không có chuyện gì để tôi yên lòng.

Khi tôi về cơm nước cho con xong quay lại, từ xa đã trông thấy mẹ đang đòi cô y tá cho mẹ xuất viện vào ngày mai. Cô y tá vừa khuyên bà vừa lo lắng quay về phía tôi, trông thấy tôi liền gọi: - Chị, bệnh bác còn chưa đỡ mà bác cứ đòi xuất viện? – Mặt và tai tôi nóng bừng.

Mẹ ngồi trong phòng bệnh bực bội nói với tôi: - Không việc gì rồi còn không cho người ta xuất viện, bọn họ chỉ muốn kiếm ít tiền của chúng ta thôi con. – Trong lòng tôi biết rõ nguyên nhân vì sao mẹ cứ khăng khăng đòi ra viện, nên chỉ biết quay mặt đi vì không ngăn nỗi những giọt nước mắt. Cuối cùng, sau khi bệnh tình của mẹ đã ổn, mẹ được ra viện, nhưng mẹ kiên quyết không muốn ở lại thành phố sống cùng tôi, vì không muốn ăn không ngồi rồi cuồng chân cuồng tay. Thực ra, tôi nghĩ là do câu nói của tôi đã làm mẹ buồn lòng.

Mẹ tôi! - anh 4

"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha"

Tôi kể chuyện này với bạn tôi, chị ấy hơn tôi vài tuổi, chị nói từ nhỏ đã không còn cha mẹ, nên giờ thèm có mẹ như tôi mà không được. Chị còn nói: con cái hiếu thuận với cha mẹ là lấy thuận làm hiếu, nhất là người già luôn có những cách nghĩ con cái khó mà hiểu được, chi bằng cứ thuận theo ý mẹ cũng là lòng hiếu của mình rồi.

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn trông nom săn sóc mà e cha mẹ không cần, và có khi không đợi mình nữa.

Dịch từ Duwenzhang.com

Thứ trưởng Bộ VH,TT&DL Hồ An Phong.
Hội nghị triển khai Chỉ thị 30/CT-TTg: Bước ngoặt quan trọng cho ngành công nghiệp văn hóa Việt Nam
(Ngày Nay) - Ngày 21 và 22/11/2024, Bộ VH,TT&DL đã tổ chức Hội nghị triển khai Chỉ thị số 30/CT-TTg ngày 29/8/2024 của Thủ tướng Chính phủ về phát triển các ngành công nghiệp văn hóa Việt Nam. Hội nghị được kỳ vọng trở thành bước đột phá, đặt nền tảng cho sự phát triển mạnh mẽ và bền vững của ngành công nghiệp văn hóa. Liên hiệp các Hội UNESCO Việt Nam cũng cử đại diện tham dự hội nghị nhằm học hỏi kinh nghiệm thực tiễn để thúc đẩy công nghiệp văn hóa gắn liền với hợp tác toàn cầu.
Bước tiến đột phá trong dự án xây dựng Bản đồ Tế bào con người
Bước tiến đột phá trong dự án xây dựng Bản đồ Tế bào con người
(Ngày Nay) - Các nhà khoa học quốc tế ngày 20/11 đã công bố bản thiết kế đầu tiên về sự phát triển của hệ xương người, đánh dấu bước tiến quan trọng trong dự án Bản đồ Tế bào con người (Human Cell Atlas), một nỗ lực lớn nhằm tạo ra bản đồ sinh học chi tiết của mọi loại tế bào trong cơ thể người.
Gia Lai : Ngôi cổ tự duy nhất được phong sắc tứ
Gia Lai : Ngôi cổ tự duy nhất được phong sắc tứ
(Ngày Nay) - Gia Lai hiện có hàng trăm ngôi chùa, trong đó có nhiều chùa đã qua trăm năm lịch sử. Nhưng chỉ duy nhất chùa Tân An (đường Nguyễn Thiếp, phường Tây Sơn, thị xã An Khê) được sự công nhận và ban tặng của hoàng gia nhà Nguyễn, gọi là sắc tứ.
Sắp xếp đơn vị hành chính của 12 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương
Sắp xếp đơn vị hành chính của 12 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương
(Ngày Nay) - Thay mặt Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Chủ tịch Quốc hội Trần Thanh Mẫn đã ký ban hành các Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về việc sắp xếp đơn vị hành chính giai đoạn 2023 - 2025 của 12 tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương, gồm: An Giang, Đồng Tháp, Hà Nam, Hà Nội, Hà Tĩnh, TP Hồ Chí Minh, Phú Thọ, Sơn La, Quảng Ngãi, Quảng Trị, Trà Vinh, Vĩnh Phúc, giai đoạn 2023 – 2025.
Đặc sắc chương trình giao lưu "Sắc màu di sản"
Đặc sắc chương trình giao lưu "Sắc màu di sản"
(Ngày Nay) - Tối 21/11, tại hồ Nguyên Phi Ỷ Lan (thành phố Bắc Ninh), Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Ninh tổ chức Chương trình nghệ thuật dân ca trên thuyền và giao lưu các miền di sản chủ đề "Sắc màu di sản".
Phật dạy 5 điều thân kính với làng xóm
Phật dạy 5 điều thân kính với làng xóm
(Ngày Nay) - Mối quan hệ làng xóm cũng có những nhiêu khê và phức tạp, nếu không khéo thì từ thâm tình lại hóa ra giận ghét, thậm chí là oán thù. Cho nên Đức Phật rất tinh tế khi dạy phải thân kính với bà con.
Học cách trân quý từng phút giây còn sống
Học cách trân quý từng phút giây còn sống
(Ngày Nay) - Khi tôi nghe thấy tin có người nào đó vừa mất đi, tin ấy với tôi như tiếng chuông thức tỉnh. Tiếng chuông đó là một lời nhắc nhở sâu sắc về sự mong manh của kiếp người.
Oai nghi của người tu hành
Oai nghi của người tu hành
(Ngày Nay) - Oai nghi cùng với chánh kiến và tịnh giới là ba yếu tố làm nên đạo hạnh - phẩm chất của tu sĩ Phật giáo, như cố Trưởng lão Hòa thượng Thích Thiện Siêu, bậc am tường kinh luật luận đã từng nhấn mạnh.
Tác phẩm có tên “Comedian” của nghệ sĩ người Italy Maurizio Cattelan ra mắt lần đầu năm 2019 tại triển lãm Art Basel ở Miami Beach, đã gây tranh cãi về việc có thể được coi là nghệ thuật hay không. Ảnh: AP
6,2 triệu USD cho quả chuối dán tường
(Ngày Nay) - 6,2 triệu USD là mức giá vừa được trả cho một tác phẩm nghệ thuật gây tranh cãi, một quả chuối tươi dán lên tường bằng băng dính bạc. Tác phẩm được đưa ra trong một cuộc bán đấu giá của Sotheby’s ở New York, Mỹ.