Vợ mất, tôi phải giả gái suốt hơn 4 năm qua để làm mẹ của con gái

Không biết tôi phải giả gái làm mẹ nên con gái tôi thường hỏi: “Sao mẹ không có nhà vào buổi sáng”, “Buổi tối, bố không ngủ hả mẹ?”. Tôi nói dối con rằng ban ngày mẹ phải đi làm, buối tối bố đi trực.
Vợ mất, tôi phải giả gái suốt hơn 4 năm qua để làm mẹ của con gái

Hơn 4 năm trước, vợ tôi qua đời vì một tai nạn giao thông khi con gái vừa tròn 3 tháng tuổi. Vì thế để nỗi đau mất vợ của mình vào sâu trái tim, tôi tự hứa với lòng sẽ chăm sóc cho con gái thật tốt. Lúc đó con còn quá bé, chưa hiểu nỗi mất mát người thân là thế nào.

Khi vợ tôi mới mất, mỗi tối là 1 cuộc chiến của tôi với con khi con cứ quấy khóc liên tục vì thiếu hơi ấm của mẹ ấp ủ. Thời gian đó, mẹ tôi phải bỏ hết mọi việc ở quê ra chăm sóc con giúp tôi. Dù rất đau đớn vì sự ra đi đột ngột của vợ, dù rất mệt mỏi khi kiêm hết việc nhà là kiêm việc làm mẹ của con nhưng tôi vẫn phải vực mình dậy để lo cho con nhiều hơn.

Đến khi con được 9 tháng tuổi, con có thể gửi được mầm non thì mẹ tôi phải về quê. Hàng ngày tôi gửi con cho một nhà trẻ gần công ty, chiều lại bế con về. Mẹ khuyên tôi thuê cô trông trẻ tại nhà, nhưng tôi từ chối. Vợ tôi vừa mất, tôi không muốn có bước chân của bất kỳ một người phụ nữ nào bước vào căn nhà của vợ chồng tôi. Huống chi, tôi nghĩ mình có thể chăm sóc con được. Bên cạnh đó, mỗi tuần tôi cũng cố ghi lại rất nhiều khoảnh khắc của con vào một cuốn album nhật ký mà tôi viết cho vợ.

Thời gian cứ thấm thoắt trôi, đến khi con tôi biết đi và học nói, tôi bỗng giật mình nhận ra, con toàn bắt chước tôi từng dáng đi đến hành động nam tính, mạnh mẽ. Con thường nhảy xổ vào chỗ tôi làm việc để bấm chuột, đập phá bàn phím hoặc xé tung những con thú nhồi bông nhỏ. Con thường thể hiện bất mãn bằng cách hét to, hét đến mức khàn cổ.

Vợ mất, tôi phải giả gái suốt hơn 4 năm qua để làm mẹ của con gái ảnh 1

Buổi sáng, tôi làm bố. Buổi tối, tôi trang điểm giả gái làm mẹ (Ảnh minh họa)

Con cũng không thích mặc váy, thường giằng xé nơ và hoa đính trên thân váy (những đồ này đều là vợ và mẹ tôi sắm từ lâu. Hơn 1 năm sau ngày vợ mất, tôi chưa từng phải mua quần áo cho con). Nhưng câu đầu tiên con nói không phải là bà hay ba, mà là mẹ. Điều này khiến tôi rất xúc động và ngạc nhiên. Bởi trong nhà tôi, lâu lắm rồi không nghe thấy tiếng mẹ. Trừ khi thỉnh thoảng tôi gọi điện nói chuyện với mẹ đẻ hoặc mẹ vợ.

Tôi đã suy nghĩ và trăn trở rất nhiều, cuối cùng quyết định sẽ đóng vai một người mẹ để dạy con dịu dàng và “nữ tính”. Tôi tìm kiếm và học hỏi rất nhiều điều từ trên mạng. Tôi mua sách kỹ năng dạy con và đọc gần như thuộc lòng. Cuối cùng, tôi lục lại tủ đồ của vợ để tìm váy bầu và đặt mua một bộ tóc giả trên mạng.

Hàng ngày, mỗi khi ở bên con, tôi đều cạo râu, thậm chí tô chút son môi để trông giống phụ nữ nhất có thể. Mới đầu nhìn thấy tôi, con gái khóc thét lên vì tưởng người lạ. Tôi phải vừa ôm vừa nói “Mẹ đây, mẹ đây, con ngoan nào, mẹ đây mà” để dỗ dành con. Một tuần sau, con mới chịu chấp nhận “người mẹ” này đột nhiên xuất hiện buổi tối và biến mất vào buổi sáng khi ra khỏi nhà.

Do buổi sáng tôi phải đi làm, vì thế, trước khi ra cửa, tôi lại phải lén đi thay đồ nam. Bế con gửi nhà trẻ, buổi chiều trở về, tôi lại lén con đi thay đồ nữ. Sau đó nấu cơm, tắm cho con, cho con ăn, chơi với con rồi ru con ngủ. Tôi cố gắng nói nhẹ nhàng, cử chỉ thật dịu dàng để con học theo.

Trong khi ban ngày, tôi phải thể hiện thật mạnh mẽ để con phân biệt được sự khác nhau của bố và mẹ. Tôi kiên nhẫn mặc váy hoa để con không còn ghét những bộ váy nữa. Tôi mua rất nhiều búp bê, thỏ bông, chó bông về và thường dạy con ôm chúng, chơi với chúng.

Tôi vứt hết mọi sở thích sưu tầm các loại bóng chày, bóng ném, máy chơi game… trước kia, thay vào đó là trang hoàng nhà như vương quốc của một công chúa. Tôi thay thế chiếc tủ đựng toàn rượu bằng búp bê đáng yêu. Tôi bỏ sở thích xem bóng đá rồi dành thời gian kiên nhẫn ngồi xem hoạt hình với con. Tôi muốn cưng chiều con, muốn con không cảm thấy thiếu vắng mẹ hay bố.

Những ngày con bị ốm, tôi thất thểu trông con trong viện. Tôi rơi nước mắt khi con khóc gọi mẹ mà chỉ được gặp bố. Bà ngoại dỗ con cũng không nghe. Vì thế, tôi phải mang theo váy và tóc giả vào viện, chờ đến đêm khi những người khác ngủ thì mặc vào để dỗ con. Trong cơn sốt, con luôn ôm chặt tôi.

Ngày qua ngày, con gái hơn 3 tuổi, đã bắt đầu hỏi tôi nhiều thứ. Và có rất nhiều câu hỏi ngây ngô của con sau khi tôi đọc truyện cho con nghe, nhưng tôi không biết phải trả lời con thế nào. Tôi sợ khi tôi trả lời sẽ có những vấn đề chạm phải nỗi đau mà tôi và con tôi đang phải chịu. Từ đấy, tôi không đọc truyện cho con nữa, thay vào đó là kể những câu chuyện về bố và mẹ cho con nghe.

Con gái tôi thường hỏi: “Sao mẹ không có nhà vào buổi sáng” hay “Bố đi đâu vào buổi tối thế ạ, bố không ngủ hả mẹ?”. Tôi nói dối con rằng ban ngày mẹ phải đi làm, còn buổi tối thì bố đi trực. Vì thế mà bố mẹ không thể cùng lúc ở bên con được. Tôi hỏi con có buồn không? Con ngân ngấn nước mắt chực rơi nhưng vẫn lắc đầu nói không buồn.

Có lần con hỏi tôi: “Mẹ ơi, sao mẹ các bạn không có lông chân mà chân mẹ lại có”. Tôi không biết trả lời sao, đành mua tất về mặc dù ngày hè nóng nực. Tôi đành an ủi mình trang điểm giả gái thì phải giả cho đúng. Hay có lần ngủ quên, sáng ra chưa kịp trang hoàng lại thì con gái đã dậy trước, chỉ vào mớ tóc giả bên cạnh. Con nói “Mẹ rơi mất tóc rồi kìa!”. Sau đó còn rất lịch sự đưa lại cho tôi khiến tôi dở khóc dở cười.

Giờ, con gái tôi đã hơn 4 tuổi, nghe được bạn khác nói mình không có mẹ. Con đánh nhau với bạn rồi tức tối nhờ cô giáo gọi điện bảo mẹ đến đón con. Nhận được điện thoại của cô giáo, tôi vội vã đến lớp. Con không nghe tôi, khóc váng lên nằng nặc đòi mẹ đến. Tôi dỗ dành mãi, cuối cùng phải nói dối con rằng mẹ đang chờ ở nhà, mai mẹ sẽ đưa con đến trường. Con mới chịu về.

Sáng hôm sau, tôi ngồi trước bàn trang điểm giả gái làm mẹ hơn tiếng đồng hồ, cố gắng làm mình giống nữ nhất có thể. Sau đó mặc một chiếc váy hoa mới mua, đội tóc giả. Ngắm đi ngắm lại trước gương và thầm hy vọng không có bất kỳ người quen nào nhìn thấy.

Vợ mất, tôi phải giả gái suốt hơn 4 năm qua để làm mẹ của con gái ảnh 2

Tôi muốn cưng chiều con, muốn con không cảm thấy thiếu vắng mẹ hay bố (Ảnh minh họa)

Vì trang điểm giả gái nên tôi đeo khẩu trang và mắt kính, dẫn con thẳng một đường vào lớp. Tôi biết xung quanh có rất nhiều phụ huynh và giáo viên nhìn theo, nhưng tôi bất chấp tất cả vì con. Tôi gật đầu chào cô giáo của con, rất bất lịch sự vì không dám tháo khẩu trang và kính ra. Trong khi con rất vui, gọi oang oang các bạn trong lớp ra nhìn mặt mẹ nó.

Tôi còn nghe thấy tụi nhóc chế nhạo điều gì đó thì con tôi lập tức bênh vực “Mẹ tớ đẹp lắm!”. Sau đó chúng bắt đầu cãi cọ và cô giáo phải ra can. Tôi vội vã rút lui khỏi hiện trường, chạy về nhà thay đồ rồi mới đi làm.

Từ ngày đó, tôi biết con gái đã lớn và nhận thức được rất nhiều điều. Tôi không biết mình có thể nói dối con đến bao giờ. Tôi lo một ngày nào đó con biết sự thật tôi chỉ trang điểm giả gái liệu con có cho rằng tôi là kẻ nói dối. Con sẽ có cái nhìn sai lệch về tôi không? Tôi nên làm như thế nào để một ngày nào đó có thể nói cho con hiểu mẹ đã qua đời và hiện tại con chỉ có bố thôi?

Theo Trí thức trẻ

Thiếu tá Hà Thanh thuyết minh phòng truyền thống cho các chiến sĩ mới.
Không phải cứ cầm súng mới là chiến đấu
(Ngày Nay) - Là một người vợ, một người mẹ nhưng trên hết là một người con của Tổ quốc, những nữ quân nhân luôn xứng đáng được tôn vinh với sự hi sinh cao cả cho sự nghiệp bền vững của dân tộc. Hơn 15 năm công tác tại quân đội, Thiếu tá Đinh Thị Hà Thanh luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, tỏa sáng với phẩm chất “Anh hùng - bất khuất - trung hậu - đảm đang”.
Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình...
Ta đi theo ánh lửa từ trái tim mình...
(Ngày Nay) - Tròn 80 năm xây dựng, chiến đấu và trưởng thành, dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng, Quân đội nhân dân Việt Nam cùng với toàn dân đã lập nên những chiến công vĩ đại trong sự nghiệp giải phóng dân tộc, bảo vệ Tổ quốc.
Quân đội Ukraine thiếu hụt nhân lực nghiêm trọng
Quân đội Ukraine thiếu hụt nhân lực nghiêm trọng
(Ngày Nay) - Vào một buổi chiều giá lạnh gần đây tại thành phố Kovel, miền Tây Ukraine, một người đàn ông tóc bạc, mặc quân phục chuẩn bị lên tàu. Vài phút sau, tàu rời ga trong một hành trình dài về phía Đông đất nước, hướng đến tiền tuyến trong cuộc chiến với Nga.
Ảnh minh hoạ.
Nga phát triển phương pháp mới chống bệnh huyết khối
(Ngày Nay) - Các nhà khoa học thuộc Đại học Vật lý và Công nghệ Moskva và Trung tâm Khoa học Lâm sàng Liên bang về Y học Hóa lý mang tên Lopukhin trực thuộc Cơ quan Y Sinh Liên bang của Nga đã phát triển một phương pháp mới để phân tích các hoạt chất sinh học có tác dụng trong việc tìm kiếm thuốc chống đông máu - những chất ngăn chặn hình thành cục máu đông.
Tiết mục biểu diễn văn nghệ của các thành viên Tổ chức Giao lưu Văn hóa Việt Nam-Australia (VACEO). Ảnh: Lê Đạt/PV TTXVN tại Australia.
2024 là năm "bội thu" của ngoại giao văn hóa Việt Nam
(Ngày Nay) - Trao đổi văn học nghệ thuật, trao đổi văn hóa du lịch, giao lưu thể thao, trao đổi học thuật, trao đổi triển lãm và các hoạt động văn hóa khác là những biểu hiện chính của ngoại giao văn hóa.
“Việt Nam là bạn…”
“Việt Nam là bạn…”
(Ngày Nay) - Không chỉ bảo vệ vững chắc Tổ quốc, Quân đội nhân dân Việt Nam còn cử lực lượng tham gia hoạt động Gìn giữ Hòa bình Liên Hợp Quốc tại các quốc gia và khu vực đói nghèo, có xung đột vũ trang tại Châu Phi. Cùng với đó, bộ đội ta cũng từng lên đường hỗ trợ Thổ Nhĩ Kỳ khắc phục hậu quả động đất… Tại sao phải cử bộ đội đi lo những chuyện “thiên hạ”? Đó có phải là những việc làm phù phiếm và viển vông?