Vết sẹo luân hồi (Phần 3)

Rất nhiều câu chuyện về những vết sẹo hay dấu ấn đặc biệt trên cơ thể có liên quan đến những vết thương hay bệnh tật trong tiền kiếp được kể lại như là “bằng chứng” cho sự luân hồi.
Vết sẹo luân hồi (Phần 3)
Winnie, cô con gái 6 tuổi của bà Charlotte Eastland ở Idaho, đã mất năm 1961 sau một vụ tai nạn giao thông. Tuy là người Cơ đốc giáo, nhưng vì quá tiếc đứa con, bà ước con gái đầu thai trở lại như trong những câu chuyện của người Ấn Độ mà bà được nghe.
Hai năm sau đó, bà Charlotte có thai với người chồng mới. Chẳng biết có phải do quá thương nhớ cô em gái bé bỏng hay không mà cô con gái cả của bà là Sharon thường mơ thấy Winnie trở trề với gia đình. Khi bà lâm bồn, người chồng cũ cũng như nghe thấy Winnie nói: “Bố ơi con đang về”.
Sinh hạ một cô bé tóc vàng, mắt xanh, bà đặt tên là Susan. Tuy không có vẻ bề ngoài giống Winnie (tóc đỏ, mắt nâu) nhưng Susan cũng có lông mọc sau lưng giống hệt Winnie và bên hông trái của Susan cũng có vết sẹo nhỏ đúng chỗ vết tử thương do bị xe đụng của Winnie. Qua quan sát, mọi người đều nhận thấy tính nết, hành vi, cử chỉ của Susan cũng giống hệt Winnie ngày xưa.
Vết sẹo luân hồi (Phần 3) - anh 1

Bên hông trái của Susan cũng có vết sẹo nhỏ đúng chỗ vết tử thương do bị xe đụng của Winnie (Ảnh minh họa).

Kể từ khi biết nói, Susan luôn tự nhận mình là Winni và nói rằng mình 6 tuổi (tuổi Winnie lúc bị chết) mặc cho khi đó cô mới chỉ 2 tuổi. Đến khi lên 5, cô bé khẳng định mình nhiều tuổi hơn anh trai Richard, lúc đó đã 11 tuổi (so với cô bé Winnie quá cố, Richard ít hơn 3 tuổi). Susan khăng khăng đòi giữ ảnh của Winnie và khẳng định đó là ảnh mình. Có lần cô bé cầm bút viết vào cánh cửa bếp cái tên Winni. Bé hay nói lúc nào đi học sẽ chơi đu ở trường; đây từng là trò chơi yêu thích của Winni khi đến lớp.

Bà Charlotte kể lại rằng, trước kia bà có một lọ bánh hình con mèo, mỗi khi Winnie muốn ăn, bà lại hỏi con mèo có thể cho bé mấy chiếc, rồi giả giọng mèo trả lời: “Meo, con có thể lấy một chiếc”. Sau khi Winnie qua đời, chiếc lọ cũng đã bị cất đi rồi quên lãng. Cho tới khi Susan lên 4, chiếc lọ mới được nhớ tới để lấy ra đựng bánh cho cô bé. Khi Susan nhìn thấy và đòi, bà vô tình hỏi con mèo nói sao, cô bé lập tức nói ngay: "Meo, con có thể lấy một chiếc".
Susan còn kể nhiều chuyện xảy ra khi Winnie còn sống. Bà mẹ khẳng định những điều cô bé nhắc lại hoàn toàn chính xác, từ buổi đi chơi bãi biển đến những người tham gia buổi chơi đó bao gồm cả người chồng trước của bà, bố đẻ của Winnie. Susan còn nhắc đến cậu bé Gregory, bạn thân của Winnie hồi trước, dù chưa hề nghe nói đến cậu. Cô bé cũng “nhớ” về chú George, người mà bé bảo là “con vẫn hay dừng lại thăm chú và chơi với chú một lát trên đường đến trường”. Cả cậu bé Gregory và chú George đều không sống cùng thành phố khi Susan ra đời và chưa hề gặp bé.
Susan cũng “kể”, có lần bé (thực ra là Winnie) theo mẹ đến bãi chơi ném bóng, và trong lúc mẹ chơi, bé đi mua kẹo gần đấy, rồi bị một cậu bé chạy đến ôm hôn. Chuyện này, bà Eastland vẫn nhớ rất rõ chuyện này và nhớ rằng chồng bà đã rất tức giận khi nghe kể.
Bà Eastland khẳng định, tuy tin Susan chính là Winnie đầu thai nhưng và chưa hề nói với các con về luân hồi vì nếu cộng đồng Cơ đốc giáo biết và tin hay “giáo dục” con về điều đó, họ sẽ trục xuất bà. Vì vậy những biểu hiện của Susan là hoàn toàn tự nhiên chứ không hề chịu ảnh hưởng, định hướng nào từ bà cả.
Còn nhiều “nghi án” khác về luân hồi với “bằng chứng” trên cơ thể người mới tái sinh, được các học giả khác ghi nhận. Chẳng hạn, một cậu bé Ấn Độ tự xưng mình là Maha Ram, người đàn ông đã chết vì bị bắn ở cự ly gần. Người ta đã tìm được một người đàn ông có tên như vậy bị dí súng săn vào ngực mà bắn. Không chỉ kể đúng chi tiết nhiều chuyện của Maha Ram lúc sinh thời, cậu bé còn có vết bớt ở ngực giống hệt vết sẹo trúng đạn của Ram.
Một người đàn ông Thái Lan cũng khẳng định ông nhớ rất rõ những kỷ niệm kiếp trước, và những chuyện này hoàn toàn trùng khớp với chuyện đời người chú đã chết vì dao đâm của ông ta. Trên ngực người đàn ông cũng có vết bớt, vị trí và hình dáng giống hệt vết dao đâm đã lấy đi tính mạng người chú.

>> Xem thêm:

- Những câu chuyện có thật về sự tồn tại của linh hồn

- Vết sẹo luân hồi (Phần 2)

- Chuyện "đầu thai" kỳ lạ ở Việt Nam

Bình luận
Lòng tin người tiêu dùng Mỹ xuống thấp nhất trong 4 năm
Lòng tin người tiêu dùng Mỹ xuống thấp nhất trong 4 năm
(Ngày Nay) - Báo cáo của tổ chức phi lợi nhuận Conference Board (CB) công bố ngày 25/3 cho thấy lòng tin người tiêu dùng Mỹ đang tiếp tục giảm trong bối cảnh Tổng thống Donald Trump triển khai thực hiện các chính sách gây xáo trộn nền kinh tế.
Đại tướng Phan Văn Giang: Cán bộ, chiến sĩ tham gia diễu binh, diễu hành là hiện thân của sức mạnh Quân đội
Đại tướng Phan Văn Giang: Cán bộ, chiến sĩ tham gia diễu binh, diễu hành là hiện thân của sức mạnh Quân đội
(Ngày Nay) - Sáng 25/3, tại Trung tâm Huấn luyện Quân sự quốc gia 4, Đại tướng Phan Văn Giang, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Bí thư Quân ủy Trung ương, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng chủ trì kiểm tra hợp luyện lực lượng quân đội, dân quân tự vệ tham gia diễu binh, diễu hành trong Lễ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025).
Trước khi cảnh biến mất, người rời đi
Trước khi cảnh biến mất, người rời đi

(Ngày Nay) - Chiều cuối tháng Ba, tôi đứng trước Hàm Cá Mập – cái công trình cũ sắp bị dỡ bỏ, tồn tại cũng được 30 năm, kể từ khi tôi còn bé xíu. Tin tức đó, thú thực không khiến tôi nghĩ ngợi gì nhiều. Tôi không có một kỷ niệm đặc biệt, như kiểu ký ức sâu sắc, nơi chốn tình yêu hẹn hò gì nơi đây. Có chăng, đó là một cái tên rất dân dã, ngồ ngộ, rất thân quen, mà dù có chẳng nhìn ra hình thù con cá nào, người Hà Nội cũng biết chính xác Hàm Cá Mập ở đâu.

Và không ngờ được có ngày nó biến mất.