Tôi nghĩ gì khi nói về đi bộ *

0:00 / 0:00
0:00
(Ngày Nay) -  Năm nay bốn chục tuổi đầu, tôi hiểu ra một số chân lý, mà theo cá nhân tôi, đấy rằng thì rất chi là rất chi là rất…
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.

Một là phải lao động chân tay. Vì tạo hoá sinh ra mình có cơ chân, cơ tay, có xương rất chi là cứng, mắt tinh ơi là tinh. Các bộ phận này là một cấu trúc hoàn hảo để phối hợp với nhau đặng săn bắn hái lượm rồi cuốc cày.

Trước đây khi còn khoẻ hơn hổ, nhanh hơn sơn dương, húc mạnh hơn trâu thì tôi lại rất lười. Bố mẹ tôi - ông Côi bà Thanh hay chửi váng cả đầu, Việt ơi con nhà lính, tính nhà quan. Mày không làm thì sau này lấy gì mà ăn.

Tôi khi ấy hay trốn đi cấy đi cày, lên triền đê nào đó, nằm nhởn nhơ nhìn mây trắng bay bay và nghĩ, thằng Việt này rồi sẽ lên Thủ đô kìa, kiếm tiền bằng sức mạnh tri thức.

Ú ớ thế nào tôi lại lên Thủ đô thật. Nhưng kiếm tiền bằng tri thức hay không, bây giờ tôi cũng không rõ. Nhưng thay vì vác cái cày ra đồng, cày xong một cái thì tối về lăn ra ngủ, tối đến ngắm sao lấp la lấp lánh, bây giờ tôi ôm cái cày của thằng Tây, nó bé bằng bàn tay, nhưng nặng nề, ám ảnh. Đôi lúc tôi muốn vứt nó đi mà không dám. Cơm cháo ở đấy cả.

Thật là nhiều khi thèm có luống rau trước nhà, cái ao sâu sâu, đàn gà mái mơ, để đuổi gà, cuốc đất, cho toát mồ hôi ra để các khối cơ trên tay, chân được sử dụng hết công suất. Cơ mà tôi có đất để trồng rau đâu?.

Lao động và lao động, đó là chân lý, như bố tôi 70 tuổi, vẫn chạy ro ro. Mẹ tôi - bà Thanh lên với cháu mấy hôm là bảo, Việt ơi tha tù cho tao, ở đây khác gì đi tù giam lỏng. Tao về còn ra vườn làm lụng chứ như này ốm mất.

À, hôm vừa rồi, tôi tham gia một cộng đồng đi bộ trên Facebook. Nhóm này rất hay, không chửi bới nhau bao giờ, cùng lắm là nói quá một tí về thành tích cá nhân. Còn mấy nhóm khác liên quan đến xe cộ, ô tô, xe máy… thì chửi nhau như hát hay suốt ngày.

Sự khác nhau giữa hai nhóm này, thì tôi cũng hiểu phần nào. Khi người ta đi chơi, mang ít tài sản thì có vẻ như cộng đồng ấy dễ sống với nhau hơn, con người hiền hơn.

Mà thực ra, có ô tô, xe máy là cuộc đời bắt mình phải có, phải đi. Chứ hiểu đúng, đó vẫn chỉ là công cụ, phương tiện, khi mình không thể nhẩn nha đi bộ, nên mới phải chế ra xe cộ thôi. Nếu được đi bộ, mới là sướng nhất, chả vướng bận gì.

Như ở Hà Nội, mãi mới tổ chức được một chút không gian đi bộ. Đó là cái thiếu thốn khốn khổ của Thủ đô, phải tự ti mà nói rằng, ôi chúng tôi không có chỗ đi bộ đủ trong lành, phải quây mấy phố lại để cả dân đi bộ cuối tuần. Chứ không phải vỗ ngực tự hào mà rằng, thành phố tôi có chỗ đi bộ đây. Các nơi khác làm gì có.

Nói thế các tỉnh lại cười cho. Ví dụ như Việt Trì, cái bờ hồ rộng mênh mênh mang mang, ở đó chả có biển tên phố đi bộ, người dân đương nhiên vẫn ra đó đi bộ. Đi bộ là lẽ tự nhiên như vốn dĩ, thế thôi.

Ngoài ra thì các nơi khác, như miền núi, thôn quê, không gian đi bộ đầy ra. Triền đê lộng gió thủa nào, cánh đồng vàng ruộm, cả đống mây trắng bay lửng lơ trên đầu. Đi bộ ở đấy mới thú.

Nhưng bi kịch ở chỗ, ai cũng muốn bỏ cái chỗ được đi bộ ấy, để lao về thành phố đi xe.

Oái ăm thế chứ!

------------------

* Riêng cái tít này cũng mượn từ ý của một nhà văn.

Tháo gỡ vướng mắc trong tổ chức thi hành Luật Đất đai
Tháo gỡ vướng mắc trong tổ chức thi hành Luật Đất đai
(Ngày Nay) - Chủ tịch Quốc hội Trần Thanh Mẫn đã ký chứng thực Nghị quyết số 254/2025/QH15 quy định một số cơ chế, chính sách tháo gỡ khó khăn, vướng mắc trong tổ chức thi hành Luật Đất đai. Nghị quyết bổ sung trường hợp Nhà nước thu hồi đất vì mục đích quốc phòng, an ninh làm cơ sở cai nghiện ma túy do lực lượng vũ trang nhân dân quản lý.
Đại uý, ThS Lê Tuấn Anh (ở giữa) cùng các học viên tại Trường Sĩ quan Lục. (Ảnh: Phương Anh)
Sáng tạo trong giáo dục quân đội: Tương lai của thế hệ chiến sĩ trẻ
(Ngày Nay) - Sáng tạo trong giáo dục quân đội là chìa khóa nâng cao chất lượng đào tạo, đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ trong tình hình mới. Từ đổi mới phương pháp giảng dạy đến ứng dụng công nghệ, các cơ sở đào tạo đang từng bước khẳng định sự đổi mới toàn diện để tạo ra thế hệ chiến sĩ trẻ vừa “hồng”, vừa “chuyên”.
Siết chặt kinh doanh pháo hoa dịp cuối năm
Siết chặt kinh doanh pháo hoa dịp cuối năm
(Ngày Nay) - Sáng 24/12, Phòng Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội (Công an thành phố Hà Nội) tổ chức tuyên truyền, phổ biến kiến thức pháp luật đối với các cơ sở kinh doanh pháo hoa của Bộ Quốc phòng trên địa bàn. Đây là chương trình nằm trong kế hoạch cao điểm tuyên truyền, vận động, thu hồi và phòng ngừa vi phạm pháp luật về vũ khí, vật liệu nổ, công cụ hỗ trợ và pháo, góp phần bảo đảm an ninh, trật tự dịp Tết Dương lịch và Tết Nguyên đán 2026.
Người gieo chữ bằng yêu thương ở làng Hữu Nghị
Người gieo chữ bằng yêu thương ở làng Hữu Nghị
(Ngày Nay) - Làng Hữu nghị Việt Nam được biết đến là nơi cưu mang những nạn nhân chất độc da cam. Ở đó, suốt 13 năm qua, cô giáo Nguyễn Thị Loan đã kiên nhẫn gieo từng con chữ, từng kỹ năng sống và từng niềm hy vọng cho những đứa trẻ mang nhiều khiếm khuyết nhưng luôn khao khát được lớn lên như bao người khác.
Khoảng trống nhận thức về HPV ở nam giới
Khoảng trống nhận thức về HPV ở nam giới
(Ngày Nay) - Từ năm 2026, Chính phủ chính thức đưa vắc xin HPV vào chương trình Tiêm chủng mở rộng quốc gia. Trong bối cảnh đó, việc phòng ngừa các bệnh do virus HPV gây ra không chỉ là câu chuyện của nữ giới còn là mối quan tâm chung của cả cộng đồng. Tuy nhiên, trên thực tế, nam giới - nhóm đối tượng cũng chịu nhiều nguy cơ từ HPV - vẫn đang đứng ngoài các chiến lược truyền thông và phòng bệnh.
Độc lập và hạnh phúc trong các doanh nghiệp xã hội NICE
Độc lập và hạnh phúc trong các doanh nghiệp xã hội thuộc Mạng lưới NICE
(Ngày Nay) - Có bao giờ bạn tự hỏi liệu những người khuyết tật thật sự cần gì? Họ cần lòng thương cảm? Hay họ cần các món quà vật chất từ các chương trình cứu trợ? Đều không phải. Thứ người khuyết tật cần hơn cả là được nhìn nhận như những công dân bình thường. Họ không muốn bản thân mình trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội. Họ muốn được thể hiện bản thân, được cống hiến hết mình cho cuộc sống này, để được độc lập và hạnh phúc.