Lĩnh vực chính sách 1: Đánh giá tác động đạo đức: Đo lường trước, hành động sau
UNESCO kêu gọi các quốc gia xây dựng khung đánh giá tác động đạo đức để nhìn trước những gì AI có thể mang lại, từ lợi ích, rủi ro, đến hậu quả tiềm ẩn. Chính sách này yêu cầu các chính phủ và doanh nghiệp phân tích kỹ lưỡng tác động của AI lên nhân quyền, quyền lao động, môi trường và đặc biệt là các nhóm dễ bị tổn thương như người nghèo hay người khuyết tật. Không chỉ dừng ở lý thuyết, các hệ thống AI có nguy cơ cao phải được thử nghiệm thực tế trước khi triển khai, nhằm tránh làm gia tăng bất bình đẳng hay khoảng cách số.
Các quốc gia cần giám sát toàn bộ vòng đời AI, từ thuật toán, dữ liệu, đến ứng dụng, với sự tham gia của công dân để đảm bảo tính minh bạch. UNESCO nhấn mạnh rằng các đánh giá này phải công khai, đa ngành và tích hợp nghĩa vụ nhân quyền, giúp dự đoán hậu quả, giảm thiểu rủi ro và giải quyết thách thức xã hội. Ví dụ, một hệ thống AI trong dịch vụ công phải được kiểm tra để không vô tình gây bất lợi cho người dùng.
Lĩnh vực chính sách 2: Quản trị và quản lý đạo đức: Xây dựng hàng rào trách nhiệm
Quản trị AI không thể lỏng lẻo. UNESCO yêu cầu các cơ chế quản lý phải minh bạch, bao hàm và có sự tham gia của nhiều bên – từ chính phủ, doanh nghiệp, đến cộng đồng. Chính sách này tập trung vào dự báo rủi ro, bảo vệ nhân quyền và khắc phục sai sót. Các quốc gia cần thiết lập quy định chặt chẽ để điều tra vi phạm, trong khi doanh nghiệp phải xây dựng cơ chế xử lý hậu quả khi AI thất bại – dù trong thế giới thực hay số.
UNESCO khuyến khích các chiến lược quốc gia về AI và cơ chế “mềm” như chứng nhận sản phẩm, nhưng không được làm khó startup hay nghiên cứu. Một ý tưởng nổi bật là bổ nhiệm “sĩ quan đạo đức AI” hoặc mạng lưới chuyên gia toàn cầu để giám sát. Hơn nữa, chính sách này thúc đẩy hợp tác quốc tế, đảm bảo các nước thu nhập thấp cũng có tiếng nói trong quản trị AI thông qua hỗ trợ tài chính và chia sẻ kiến thức. Mọi quy định mới phải tuân thủ cam kết nhân quyền, biến AI thành công cụ thúc đẩy tự do thay vì hạn chế nó.
Đặt nền móng cho tương lai
Hai chính sách này – đánh giá tác động và quản trị đạo đức, là bước khởi đầu để UNESCO đưa các giá trị và nguyên tắc vào thực tiễn. Chúng không chỉ giúp nhận diện rủi ro trước khi quá muộn, mà còn xây dựng một hệ thống quản lý minh bạch, công bằng và toàn diện. Trong bài tiếp theo, chúng ta sẽ khám phá các chính sách tiếp theo trong số 11 lĩnh vực chính sách mà UNESCO đề xuất, từ dữ liệu, văn hóa đến giáo dục. Đây là lúc AI không chỉ thông minh, mà còn mang lại giá trị bền vững cho nhân loại.
11 lĩnh vực chính sách áp dụng Khuyến nghị về Đạo đức AI của UNESCO:
1. Đánh giá tác động đạo đức
2. Quản trị và quản lý đạo đức
3. Chính sách dữ liệu
4. Mở rộng và hợp tác quốc tế
5. Môi trường và hệ sinh thái
6. Giới tính
7. Văn hóa
8. Giáo dục và nghiên cứu
9. Truyền thông và thông tin
10. Kinh tế và lao động
11. Sức khỏe và phúc lợi xã hội