Bệnh tay chân miệng chủ yếu lây qua đường tiêu hoá từ nước bọt, phỏng nước và phân của trẻ nhiễm bệnh. Có 2 nhóm tác nhân gây bệnh là Coxsackievirus A16 và Enterovirus 71 (EV71). Các biểu hiện chính của bệnh là tổn thương da, niêm mạc dưới dạng phỏng nước tập trung ở niêm mạc miệng, lòng bàn tay, bàn chân, mông, gối. Bệnh nhân có thể bị sốt và thậm chí gặp phải các biến chứng như viêm não. Số ca mắc căn bệnh này ở Nhật Bản thường đạt đỉnh vào cuối tháng 7 hằng năm.
Tuy nhiên, trong giai đoạn từ giữa tháng 8 đến đầu tháng 10 năm nay, số ca mắc bệnh tay chân miệng ở Nhật Bản cao hơn so với mức trung bình trong 5 năm qua và cao thứ ba trong khoảng một thập kỷ. Mặc dù từ giữa tháng 9, số ca mắc bệnh tay chân miệng đã bắt đầu giảm, nhưng tốc độ giảm đã chậm lại trong tháng 10. Theo Viện các bệnh truyền nhiễm quốc gia (NIID), các báo cáo từ khoảng 3.000 khoa nhi trên khắp Nhật Bản cho thấy trong thời gian từ ngày 26/9 đến ngày 2/10, số ca mắc bệnh tay chân miệng bình quân ở mỗi bệnh viện là 1,98 ca/bệnh viện.
Tính theo địa phương, tỉnh Miyagi có số ca mắc bệnh tay chân miệng bình quân cao nhất ở Nhật Bản, lên tới 4,67 ca/bệnh viện, gần chạm ngưỡng 5 để đưa ra cảnh báo về sự bùng phát của dịch bệnh. Tiếp theo là Yamagata (3,79 ca), Aichi (3,25 ca), Aomori (3,24 ca) và Fukushima (3,08 ca).