Tại vùng đầm lầy Bayou Bienvenue ở bang Louisiana, vốn từng bị nước mặn xâm nhập làm chết cây cối từ thập niên 1960, nay các nhà khoa học đã tạo nên những hòn đảo nhân tạo trồng cây, cỏ bản địa. Một đảo chỉ làm từ bùn trầm tích, trong khi đảo còn lại trộn thêm cát thủy tinh. Mục tiêu là so sánh sự phát triển của thực vật, từ đó đánh giá tính khả thi của thủy tinh nghiền trong các dự án phục hồi ven biển.
“Chúng ta cần cây cối và đầm lầy để bảo vệ mình trước bão,” bà Sunshine Van Bael, nhà sinh thái học cộng đồng tại Đại học Tulane (New Orleans), nhấn mạnh. Các hệ sinh thái ven biển như đầm lầy, rừng ngập mặn hay bãi triều vốn là “tấm đệm” tự nhiên ngăn sóng và nước biển dâng, nhưng đang bị xói lở nghiêm trọng.
Hiện nay, các dự án phục hồi chủ yếu dựa vào bùn nạo vét tại chỗ, song nguồn này hạn chế và có nguy cơ làm xáo trộn môi trường. Trong khi đó, hàng triệu tấn thủy tinh mỗi năm bị thải vào bãi rác thay vì được tái chế.
Công ty Glass Half Full, đơn vị tiên phong tái chế thủy tinh tại Louisiana, đã hợp tác với Đại học Tulane cung cấp cát thủy tinh cho thí nghiệm này. Các nghiên cứu trước đó đăng trên tạp chí Restoration Ecology cho thấy, trong điều kiện nhà kính, cây trồng trên hỗn hợp bùn – cát thủy tinh có tỷ lệ sống tương đương với cây trồng trên bùn tự nhiên. Một số loài cỏ ngập mặn thậm chí phát triển tốt trong giá thể chứa tới 75% thủy tinh nghiền.
Các kết quả khả quan cũng xuất hiện với cây ven cồn cát và cây ngập mặn. Tuy nhiên, giới chuyên gia lưu ý cần nhiều thử nghiệm ngoài thực địa để xác định tỷ lệ pha trộn và kích thước hạt thủy tinh tối ưu cho từng khu vực.
Trong 5 năm tới, nhóm nghiên cứu sẽ tiếp tục theo dõi sự phát triển của hai hòn đảo ở Bayou Bienvenue và dự kiến xây dựng thêm hai đảo nữa. Nếu thành công, phương pháp này có thể mở rộng sang nhiều vùng ven biển khác, vừa chống xói lở do biến đổi khí hậu, vừa góp phần giải quyết bài toán rác thải thủy tinh.