Rồi sông đãi hết anh hùng còn chi

0:00 / 0:00
0:00
(Ngày Nay) - Nguyễn Huy Thiệp rồi cũng được buông tha khỏi những cơn đau và những khoảng đen tối mê man kéo dài đã bao ngày tháng.
Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp
Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp

Nguyễn Huy Thiệp trút hơi thở cuối cùng lúc 16g30 chiều 20/3 - theo thông báo của người bạn già thân thiết "Bát Phố" Nguyễn Bảo Sinh, trong một chiều xuân u ám, mưa nặng hạt, miền Bắc vừa qua tiết Kinh trập.

Chưa bao giờ có một người tài năng chói loà, được yêu mến như thế, lại được người thân và người ngưỡng mộ, yêu quý mong cho được ra đi, được giải thoát như thế.

Ông bị "Trời hành" lâu quá, bắt chịu nhiều nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần quá. Có lẽ câu "Tài tình chi lắm cho trời đất ghen" của Nguyễn Du ám vào Nguyễn Huy Thiệp là chính xác một cách đắng cay.

Một tài năng mạnh mẽ và áp đặt

Có lẽ, không cần phải nhắc lại về sự xuất hiện kỳ lạ và huy hoàng của Nguyễn Huy Thiệp trên văn đàn trong tròn một thập niên 1986-1995.

Vàng lửa, Kiếm sắc, Phẩm tiết, Muối của rừng, Con gái Thuỷ Thần, Không có vua, Sang Sông, Những bài học nông thôn, Huyền thoại phố phường, Giọt máu... những truyện ngắn mà chỉ cần gọi tên lên, đã mở ra cả một vùng trời của trí tưởng tượng phóng khoáng vô biên, của tình yêu đồng loại, trên một cái nền hiện thực ngổn ngang.

Bị văn tài cuồn cuộn của Nguyễn Huy Thiệp cuốn đi, độc giả sung sướng nhận ra mình có một tình yêu hoá ra không quá nhạt nhẽo với tiếng Việt và mảnh đất chôn nhau cắt rốn, còn các học giả cúi đầu giương mục kỉnh tầm chương trích cú trong một thoáng quên mất Huyền Thoại phố phường chính là cốt truyện Con Đầm Píc, Không có Vua mượn một cách thản nhiên và đầy biến ảo Anh em Karamazov, trong khi rất nhiều truyện ngắn khác cố tình mang một giọng văn giả Tàu trong những câu chuyện rất Tây. Họ chỉ bình tĩnh lại khi bị Nguyễn Huy Thiệp cuốn đi rất rất xa, khi ông để nhân vật buông ra những triết lý cố tình sống sượng nhưng lại đúng như một tiên đề, không thể tranh cãi

"Chú không chống nổi sự ngu dốt của bọn có học đâu. Tôi đây này, tôi hiểu sâu sắc sự ngu dốt của bọn có học tai hại thế nào, vừa phản động, nó vừa nguy hiểm, lại vừa mất dạy. Sự ngu dốt của bọn có học tởm gấp vạn lần so với ở người bình dân”. (Những bài học Nông thôn)

Thế giới của Nguyễn Huy Thiệp mở ra mênh mông từ những thung lũng hoang vu miền sơn cước "Những ngọn gió Hua Tát", "Muối của Rừng", đến những ngọn sóng bên kia đại dương "Con gái Thuỷ Thần", "Chuyện tình kể trong đêm mưa", từ trong những định kiến của lịch sử - bộ ba "Vàng Lửa, Phẩm tiết, Kiếm sắc" đến những nhốn nháo mưu sinh thường nhật ở Kẻ Chợ vỉa hè cuối thế kỷ 20 (Huyền thoại phố phường, Không có Vua), từ một mái tranh nghèo dưới cây nhội gai phơ phất mưa xuân có hai mẹ con người đàn bà cô quả đang tựa vào nhau sống nhẫn nại nhưng ngoan cường (Đời thế mà vui) đến dinh cơ tuổi già nơi ông tướng về hưu đang sống nốt những ngày cuối trong sự hoang mang đầy bỡ ngỡ với đời thường, giữa những người thân mà hơn 70 tuổi ông mới bắt đầu khám phá (Tướng về hưu)...

Hơn 40 truyện ngắn của Nguyễn Huy Thiệp, ra đời đều đặn trong khoảng 10 năm, giờ đây, với độ lùi thời gian, có thể nói mà không hề sợ quá lời, đều gần như là kiệt tác, kiệt tác của một thiên tài cô đơn.

Nếu tính số ngôn ngữ mà tác phẩm Nguyễn Huy Thiệp đã được dịch ra trên thế giới (hơn 20 thứ tiếng), cũng như số lượng công trình nghiên cứu, luận án, bài báo, bài tham luận khoa học,các cuộc toạ đàm, bút chiến... về tác phẩm, văn đàn Việt Nam hiện đại không nhà văn nào có thể so với Nguyễn Huy Thiệp

Nhưng đó vẫn chưa phải là chỉ dấu của một thiên tài. Nguyễn Huy Thiệp cao hơn và cô đơn đứng một mình, còn vì đọc văn ông, ai cũng bị hút vào, dù yêu hay ghét, dù sao đó cố ý hay vô thức bắt chước, hoặc ngược lại viết những bài phê bình đao búa hay biên những tiểu phẩm giễu nhại, tất cả đều nằm trong một "trường ảnh hưởng" Nguyễn Huy Thiệp, chúng ở ngoài , không chạm vào tác phẩm, chúng khiến Nguyễn Huy Thiệp được nhân bản, được nhìn qua nhiều lăng kính, chúng "huyền thoại hoá" cả Thiệp lẫn văn ông, nhưng không phải là ông . Ông đã "trốn" đi đâu đó rồi, chỉ còn lại hình hài nhà văn, quê mùa, hiền lành và nhẫn nhịn ngồi đó, trong quán ăn mang tên ông, trong phòng tranh mang tên ông, trong những buổi toạ đàm đầy tính salon về những tác phẩm gai góc đến sắc ngọt đau đớn của ông.

Tài tình chi lắm cho trời đất ghen

"Tôi xin nhắc lại: nghề văn là một nghề thổ tả! Ðể viết thật chân thực anh phải giày vò, anh phải đớn đau. Cả tình yêu của một người đàn bà, lẫn tiếng tăm, tiền bạc cũng không thể an ủi anh được, chẳng như hồi mới viết tôi cứ ngây thơ tưởng vậy. Nhưng đó là số phận của tôi".

Nguyễn Huy Thiệp nói thế trong buổi giao lưu tại nhà sách Le Phénix, Paris 10/4/2002.

Rồi sông đãi hết anh hùng còn chi ảnh 1

Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp trả lời phỏng vấn tại Đại hội Nhà văn năm 1995.

Trả lời phỏng vấn riêng của nhà thơ Phạm Tường Vân, Nguyễn Huy Thiệp nói: "Viết văn là đạo, đó là một con đường khốc liệt. Để được, thì phải mất. Điều kinh khủng là nhiều khi cái giá phải trả ấy lại không rơi vào mình mà người hứng chịu là người thân của mình. Có những thứ không thể nói ra được. Nhưng quá đắng cay...".

Những đắng cay mà Nguyễn Huy Thiệp phải trải như một sự ngã giá với thiên tài mà ông được Trời ban, dù ông không thể trải lòng, chỉ có thể gửi gắm phần nhỏ qua tiểu thuyết đầy khiên cưỡng và tội nghiệp "Tuổi hai mươi yêu dấu", đã bị truyền thông khai thác đến quá mức mấy năm qua chỉ khiến cho sự đau đớn trở nên tê dại. Đau quá thì không còn biết đau nữa.

Ông đau, người thân đau. Nhưng độc giả thì được thật nhiều. Bỏ qua kịch gượng ép và tiểu thuyết vụng về khiên cưỡng, bỏ qua những tranh và gốm mang tính kỷ niệm, hội hè, chỉ với 40 truyện ngắn đã công bố của Nguyễn Huy Thiệp, văn đàn Việt Nam thế kỷ 20 có thể tự hào vì ông, ngọn núi sừng sững cô đơn, đợi những cơn gió hoang vu thổi ngược lên từ thung lũng Hua Tát, hay tiếng hát vọng về từ rất xa, rất xưa, thời Nguyễn Du phong phanh áo mỏng thất thần giữa phố phường Thăng Long.

Lạ nữa và cuốn hút mạnh nữa là văn của ông, đọc lần đầu thì có vẻ phũ và nghiệt, đọc lại vẫn thấy lạnh, nhưng càng đọc càng thấy ấm áp và nhân hậu. Ông yêu con người, đặc biệt là phụ nữ. Có lẽ vì ông cũng đã nhận đủ yêu thương từ con người, nên ông nhìn mọi sinh linh đều đáng sống, từ con khỉ trong Muối của Rừng đến lão Kiền trong Không có vua, mọi người phụ nữ đều đẹp và nồng nàn, từ nàng Vinh Hoa toả mùi hoa sữa đến cô Sinh về làm dâu nhà có 6 đực rựa. Nguyễn Huy Thiệp không tả lớp người "dưới đáy" kiểu nhìn xuống, nhìn ngang hay nhìn lên. Ông là một phần của cuộc sống ấy.

Bắt đầu viết từ năm 36 tuổi, ngưng ở tuổi 50, 21 đầu sách in tại Pháp và nhiều không nhớ hết ở các ngôn ngữ khác: Đức, Ý, Anh, Nhật, Hàn... Một đời văn như vậy cũng là khát khao của biết bao người. Nhưng hỏi họ liệu có dám đổi những đắng cay của ông thì chắc là không ai dám.

Bình luận
“Thế giới như là bản nháp”: Hành trình sáng tạo của Đỗ Thanh Lãng và Nguyễn Đức Đạt tại Hà Nội
“Thế giới như là bản nháp”: Hành trình sáng tạo của Đỗ Thanh Lãng và Nguyễn Đức Đạt tại Hà Nội
(Ngày Nay) - Hợp tác cùng Galerie Quynh, Manzi Art Space tổ chức “Thế giới như là bản nháp” – triển lãm mới của hai nghệ sĩ Đỗ Thanh Lãng và Nguyễn Đức Đạt, những thành viên cốt cán của nhóm nghệ thuật độc lập Sao La. Triển lãm sẽ khai mạc vào 18h30 tối thứ Sáu, ngày 14/3/2025, tại Manzi Exhibition Space (số 2 Ngõ Hàng Bún), và kéo dài từ ngày 15/3 - 13/4/2025, mở cửa miễn phí từ 11h00 đến 19h00 (thứ Ba đến Chủ Nhật).
Họa sĩ Huỳnh Phương Đông (1925-2015) và tác phẩm của ông
100 năm hành trình Huỳnh Phương Đông
(Ngày Nay) -Sáng 13/3, gia đình họa sĩ Huỳnh Phương Đông (1925-2015) đã có buổi gặp mặt báo đài tại TPHCM để thông tin về chuỗi sự kiện kỷ niệm 100 năm ngày sinh và 10 năm ngày mất của ông. Họa sĩ Huỳnh Phương Đông gắn bó cả đời với hai cuộc kháng chiến giữ nước và nền mỹ thuật Việt Nam hiện đại, nên chuỗi sự kiện này còn có ý nghĩa nhân dịp 50 năm Ngày Thống nhất đất nước (1975-2025) và 100 năm thành lập Trường Mỹ thuật Đông Dương (1925-2025).
Liên hoan Phim Pháp ngữ lần thứ 15 tại Việt Nam: Hành trình khám phá văn hóa qua điện ảnh
Liên hoan Phim Pháp ngữ lần thứ 15 tại Việt Nam: Hành trình khám phá văn hóa qua điện ảnh
(Ngày Nay) - Liên hoan Phim Pháp ngữ lần thứ 15 sẽ chính thức diễn ra tại Việt Nam từ ngày 21 - 27/3/2025, nhân dịp kỷ niệm Ngày Quốc tế Pháp ngữ 2025. Sự kiện do GADIF (Nhóm Đại sứ quán, Phái đoàn và Tổ chức Pháp ngữ tại Việt Nam) phối hợp với Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Việt Nam cùng các đối tác văn hóa tổ chức, đánh dấu một cột mốc quan trọng trong hành trình tôn vinh tiếng Pháp và sự đa dạng văn hóa, ngôn ngữ của các quốc gia thành viên Tổ chức Quốc tế Pháp ngữ (OIF).
Những công trình lãng phí ở TP.HCM - Bài 3: Tuyến đường triệu đô ở cửa ngõ phía đông 15 năm chưa về đích?
Những công trình lãng phí ở TP.HCM - Bài 3: Tuyến đường triệu đô ở cửa ngõ phía đông 15 năm chưa về đích?
(Ngày Nay) - Dự án mở rộng tuyến đường Xa lộ Hà Nội là dự án vô cùng quan trọng khi mang theo kỳ vọng góp phần giải quyết tình trạng ùn tắc giao thông, thúc đẩy phát triển kinh tế vùng cửa ngõ phía Đông thành phố. Thế nhưng sau 15 năm triển khai, dự án vẫn “bế tắc” khi chỉ còn hơn 4km.
Túi mù
Túi mù
(Ngày Nay) - Tôi rất thích một khái niệm đang hot gần đây: bóc túi mù. Có người thích, háo hức xé lớp giấy gói, tim đập thình thịch chờ đợi. Có người thì bảo, vô bổ, phí tiền, rảnh quá hả? Tranh cãi liên tục và lý luận nhiều đáo để. Nhưng nghĩ ra bên ngoài tý nhỉ? đời người chẳng phải là một chuỗi hàng ngày bóc túi mù đấy ư?