Thị trấn Sewell được thành lập năm 1905, khi chính phủ Chile ủy quyền cho kỹ sư khai thác mỏ người Mỹ William Braden khai thác mỏ đồng.
Khi mới thành lập Sewell chỉ có một khu nhà được xây dựng đơn giản như một trang trại nhỏ nằm gần khu vực khai thác quặng. Lúc này, nơi đây chưa có tên mà chỉ đơn thuần là một khu khai thác mỏ do công ty Branden đầu tư xây dựng. Tiếp đó một nhà máy thủy điện và hệ thống thang máy được xây dựng nhằm vận chuyển đồng sau khi khai thác xuống mặt đất và những vật liệu cần thiết khác lên khu mỏ.
Kể từ năm 1915, thị trấn được quan tâm hơn đến việc phát triển hạ tầng, xây dựng cảnh quan đô thị và kiến trúc để tạo dấu ấn riêng cho mình. Hàng loạt những công trình kiến trúc gỗ được xây dựng với nhiều màu sắc đa dạng. Khi tuyến đường sắt nổi tiếng nối liền khu vực khai thác mỏ đến Rancagua được xây dựng, thị trấn Sewell càng phát triển với tốc độ nhanh hơn.
Theo ước tính, thời gian này thị trấn có khoảng hơn 100 căn nhà được xây dựng, mỗi căn nhà có màu sắc riêng là nơi ở của hàng nghìn thợ mỏ và gia đình của họ. Sự phát triển này dẫn đến nhu cầu xây dựng những dịch vụ công như bệnh viện, nhà thờ, trường học, nhà hát... Các công trình công nghiệp và dân dụng trong thị trấn mỏ Sewel cho thấy sự sáng tạo tuyệt vời về cách thức sử dụng gỗ và thép với hình thức kiến trúc đơn giản, hiện đại nhằm đáp ứng các yêu cầu đòi hỏi đặc biệt của điều kiện địa hình, khí hậu… Thị trấn Sewell mở rộng đến 17,5 ha với 15000 lao động vào thời điểm cực thịnh năm 1968.
Khu khai thác mỏ trở thành tài sản quốc gia, nhà nước chịu trách nhiệm và điều hành trực tiếp hoạt động của khu mỏ này. Tuy nhiên sau một thời gian dài khai thác, tài nguyên tại Sewell cũng cạn dần. Đến năm 1980, thành phố không còn một người nào sinh sống và bị bỏ hoang hoàn toàn từ lúc đó.
Năm 2006, Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc UNESCO đã công nhận Thị trấn khai thác mỏ Sewell của Chile là Di sản văn hóa thế giới.